Chương 1180
Hôm nay tập đoàn Đế Hào vốn đã hấp dẫn toàn bộ chú ý của truyên thông Dương Thành.
Lúc này có người lại quỳ xuống ở cửa chính tập đoàn Đế Hào, không ít người đều lấy công cụ tác nghiệp của mình ra mà chụp và quay lại.
Một màn này, làm cho nhà họ Thanh tự xưng là gia tộc hàng đầu cảm thấy bị lăng nhục.
Bộ mặt và tự ái của bọn họ vào giờ phút này bị người ta chà đạp lên.
Lúc này, bọn họ đều âm thầm thê ở trong lòng, chỉ cần có thể gạt được Trịnh Tuyết Dương.
Chỉ cần có thể qua được cửa ải này, sau này nhất định phải ném con điểm Trịnh Tuyết Dương tới địa phương kia, để cho ngàn người vạn người cưỡi lên!
Những sỉ nhục họ phải chịu hôm nay, nhất định phải đòi lại gấp mười lân!
Bà cụ Thanh Kiêu mặc dù không có quỳ xuống, nhưng sắc mặt cũng lúc trắng lúc xanh, cảm thấy phải chịu lăng nhục.
Mặt mũi nhà họ Thanh đã vứt sạch toàn bộ rôi.
Nhưng vì để Trịnh Tuyết Dương mềm lòng, chỉ có thể nhịn.
Nhìn thấy một màn này trước mắt, vẻ mặt vốn lạnh lùng của Trịnh Tuyết Dương lộ lên sự kinh ngạc, Ở trong mắt cô, người nhà họ Thanh rất kiêu ngạo, làm sao có thế quỳ xuống.
Không ngờ bọn họ lại quỳ thật.
Đồng thời, cô theo bản năng mà nhìn về phía sau.
Người vừa mới lên tiếng, những người khác nghe không ra, thế nhưng Trịnh Tuyết Dương nghe ra, là Bùi Nguyên Minh.
Lúc này, Trịnh Tuyết Dương luôn lương thiện cảm thấy Bùi Nguyên Minh có phải hơi quá đáng rôi.
Kết quả, còn chưa đợi Trịnh Tuyết Dương nói cái gì, liên nghe thấy tiếng Bùi Nguyên Minh truyên tới lân nữa: “Xảy ra chuyện gì vậy? Bây giờ còn có người đứng ở đây à? Đây là hư tình giả ý, đây là không cho tập đoàn Đế Hào chúng ta mặt mũi mài”
Nghe nói như thế, Trịnh Tuyết Dương sửng sốt một chút.
Bà cụ Thanh Kiêu cũng hơi ngây ra.
“Tôi?
Bà ta không phản ứng kịp, tại sao mình cũng phải quỳ xuống?
Dưới cái nhìn của bà ta, để những người khác của nhà họ Thanh quỳ xuống đã là thành ý lớn nhất rồi.
Hiện tại còn yêu cầu mình cũng quỳ xuống?
Trịnh Tuyết Dương là muốn làm gì? Ức hiếp bê trên sao?
“Tuyết Dương, cô muốn tôi cũng quỳ xuống?”
Bà cụ Thanh Kiều run rấy hỏi.
Trịnh Tuyết Dương thở dài một hơi nói: “Bà cụ có thể không cần quỳ, hơn nữa, mang theo những người khác rời đi đi, giữa chúng ta sớm đã không còn bất cứ quan hệ gì.
Nghe những lời này của Trịnh Tuyết Dương, toàn thân bà cụ Thanh Kiều run lên, căn bản nói không ra bất kỳ lời nào.
Bỗng bịch’ một tiếng, trực tiếp quỳ trên đất.
Bà ta không thể không quỳ!
Bởi vì bà ta muốn lợi dụng đạo đức mà ép Trịnh Tuyết Dương!
Chỉ có như vậy, mới có thể làm cho Trịnh Tuyết Dương ra tay cứu nhà họ Thanh.
Nhưng vào giờ khắc này, tôn nghiêm của nhà họ Thanh cũng sụp đổi Sỉ nhụ!
cSự sỉ nhục to lớn!
Tuy là quỳ xuống!
Nhưng người nhà họ Thanh chỉ có một suy nghĩ Đó chính là sau này nhất định phải giết chết Trịnh Tuyết Dương.
Lần này họ phải chịu nhục!
Đặc biệt lúc thấy người qua đường tò mò nhìn bọn họ, bà cụ Thanh Kiều chảy xuống nước mắt khuất nhục.
Bà ta hận không thể đập đầu tự tử một cái trên mặt đất.
Nhưng bà ta không cam lòng!
Nhà họ Thanh còn chưa trở thành gia tộc hàng đầu!
Bà ta còn chưa hưởng thụ vinh hoa phú quý chân chính!
Bà ta không cam lòng!
Mà nhìn thấy bà cụ Thanh Kiều lại tự mình quỳ xuống, Trịnh Tuyết Dương bị dọa rồi.
Cô vội lui về bên cạnh, trong lòng có cảm giác khó chịu.
Tuy nhà họ Thanh đã hoàn toàn không còn quan hệ với mình.
Nhưng mà mắt mở trừng trừng nhìn bà cụ Thanh Kiều quỳ ở trước mặt mình, Trịnh Tuyết Dương cũng không biết mình nên lộ ra biểu cảm thế nào.
Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương dường như đã dao động, trong con ngươi của bà cụ Thanh Kiều đều là vẻ vui mừng.
Bà ta cảm thấy mình chịu nhục rất đáng.
Chỉ cần có thể đối phó với Trịnh Tuyết Dương, chịu chút nhục nhã có là gì?
Quân tử báo thù mười năm chưa muộn!