Chương 1905:
Uông Linh Đan nghiến răng nghiến lợi, gắn từng chữ nói: “Tôi lặp lại lần nữa!”
“Cho dù tôi chết, cũng sẽ không gả cho anh!”
“Rầm!”
Bây giờ cuối cùng Chân Vũ Long không thể kìm nén được nữa, anh ta đá ra một cái, chỉ trong nháy mắt, chỉ thấy Uông Linh Đan bay ngược về sau, trực tiếp đập lên trên cái giường đỏ bằng gỗ.
“Phụt” một tiếng, Uông Linh Đan phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp nhuộm đỏ khăn trải giường.
Huyết hoa như mai vàng nở rộ, vô cùng đau đớn.
“Anh!”
Uông Linh Đan quật cường ngẩng đầu, nhìn chằm chăm Chân Vũ Long, nhưng cô ta lại phát hiện, trong đôi mắt Chân Vũ Long đều là nóng rực.
Giống như bạo hành người phụ nữ anh ta thích, là chuyện vô cùng sung sướng.
Loại ánh mắt này khiến toàn thân Uông Linh Đan run lấy bấy, cảm thấy lạnh lẽo.
Cô nhớ tới một lời đồn, trong lời đồn Chân Vũ Long là một tên biến thái.
Anh ta thích hành hạ phụ nữ tới chết nhất, người phụ nữ chết trong tay anh ta mấy năm nay gần ba chữ số!
“Uông Linh Đan, tự mình cởi sạch sẽ đi”
Chân Vũ Long hít sâu một hơi, rút khăn tay ra chà lau ngón tay mình, kìm nén sung sướng như nước chảy.
“Nếu cô tiếp tục phản kháng, tôi thật sự sợ tôi không nhịn được đạp chết cô mất!”
Trên mặt Chân Vũ Long là tiếc hận, giống như đang chiêm ngưỡng một cây đàn hiếm có, lát nữa sẽ tan thành mây khói.
“Rầm!”
Ngay sau đó, chỗ cửa truyên tới tiếng kêu thảm thiết, sau đó hai người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục bay ngược ra, trực tiếp đập xuống sàn nhà.
Sau đó một giọng nói lạnh lùng truyền đến.
“Chân Vũ Long, anh đám động vào người phụ nữ của tôi, tôi diệt cả nhà họ Chân ở thủ đô anh, anh tin không?”
Thân thể Uông Linh Đan hơi run rẩy, cô ta biết anh đến.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt chậm rãi đi vào đại sảnh nhà họ Uông, mà nhìn người đi tới, xung quanh lập tức yên tĩnh lại.
Hơn mười người lặng ngắt như tờ, tâm mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh theo bản năng.
Có thể nói là Bùi Nguyên Minh xuất hiện vô cùng bá đạo, người bên cạnh Chân Vũ Long, cả đám đều từ trên cao nhìn xuống nhìn kỹ anh.
Có người vẻ mặt khinh thường, có người trên mặt xuất hiện nụ cười lạnh, còn có người không nói nên lời lời trào phúng.
Theo bọn họ, có người dám xuất hiện phá hủy chuyện tốt của Chân Vũ Long, đó thực sự là hành động muốn chết.
Tuy Bùi Nguyên Minh nói muốn tiêu diệt nhà họ Chân ở thủ đô, nhưng có thể làm được chuyện như vậy sao?
Đó là một trong mười gia tộc đứng đầu đấy, ở thủ đô thậm chí là ở Đại Hạ đều đã ăn sâu bén rễ!
Người nói ra những lời này, bị bệnh thần kinh hoặc là đầu óc bị nước vào.
“Khốn nạn, cậu là ai? Sao dám nói chuyện như vậy với thế tử?”
“Người nào cho cậu tư cách xâm nhập vào.
nơi này?”
“Không biết thế tử nhà tôi đang làm việc sao?”
Một nữ thư ký mặc đồ công sở đứng dậy, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, mở miệng nói.
“Còn muốn tiêu diệt nhà họ Chân? Đầu óc cậu bị nước vào rồi hả? Người nào cho cậu lá gan dám nói như vậy?” Một tên thuộc hạ cười khẩy mở miệng.
Kẻ ngốc gặp nhiều rồi, nhưng ngốc đến mức này thật sự mới thấy lần đầu.
“Người đâu, đuổi tên nhóc này ra ngoài, cái thứ đồ chơi gì thế! Vậy mà dám phá hủy hứng thú của thế tử? Muốn chết à!”
Mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục đứng dậy, cả đám đều tiến lên trước.
Chân Vũ Long không mở miệng, mà thản nhiên ngồi xuống ghế bành, bưng chén trà ở bên cạnh lên uống một ngụm, tràn ngập hứng thú nhìn cảnh tượng này.
Anh ta đã nhận ra, người tới chính là Bùi Nguyên Minh vẫn luôn đối phó mình.
Nhưng mà lúc này Bùi Nguyên Minh tới đây một mình, bên cạnh không có Tần Ý Hàm cường thế, cho nên anh ta không thèm để ý.
Trái lại anh ta muốn nhìn xem, hôm nay Bùi Nguyên Minh có tư cách đồng mệnh uyên ương với Uông Linh Đan hay không?