Chương 1849:
Bùi Nguyên Minh biết rất rõ tình hình phát triển tới bây giờ, Uông Vĩ Thành và Chân Vũ Long sẽ làm việc càng thêm điên cuồng hơn.
Trừ khi mình giải quyết hai người kia hoàn toàn, nếu không Uông Linh Đan sẽ rơi vào trong nguy hiểm.
Mà mình thì cần đi làm việc, Tần Ý Hàm cũng có nhiệm vụ của mình.
Lúc này bên cạnh thật sự thiểu một người có thể bảo vệ Uông Linh Đan.
Tuy thực lực của Tư Đồ Chí Khang bình thường, nhưng ít ra cũng vượt qua người bình thường.
Cho dù không đánh lại, nhưng ít nhất cũng có bản lĩnh câu cứu đúng không?
Vẻ mặt Tư Đồ Chí Khang thay đổi mấy lần, một lát sau nói: “Cậu Bùi, tôi có thể đồng ý với cậu ở lại, nhưng tôi có một yêu cầu.”
“Nói đi” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.
“Một chiêu mà cậu mới truyền cho Tần Ý Hàm đó, có thể truyền cho tôi được không?” Vẻ mặt Tư Đồ Chí Khang đầy chờ mong.
Tốc độ cái tát vừa rồi của Bùi Nguyên Minh quá nhanh, thật sự là phát huy câu nói võ công thiên hạ, sức mạnh vô địch, nhanh tới mức không gì phá được tới cực hạn.
Anh ta thật sự muốn học.
Trái lại Bùi Nguyên Minh hơi sửng sốt, sau đó gật đầu nói: “Được, chỉ cần anh có thể ở lại bảo vệ Linh Đan, tôi sẽ truyên chiêu này cho anh”
“Nhưng mà tôi không có thời gian chậm rãi dạy anh, anh đi thỉnh giáo Tần Ý Hàm, cô ấy đã lĩnh ngộ được rôi”
“Dạ!” Tư Đồ Chí Khang không dám cưỡng cầu Bùi Nguyên Minh tự mình dạy mình.
Thực tế, Bùi Nguyên Minh đồng ý với điều kiện này đã khiến anh ta rất vui mừng.
Sau khi sắp xếp chuyện của Uông Linh Đan xong, lại đi trấn an cô ta vài câu, Bùi Nguyên Minh đi thẳng xuống phòng dưới đất.
Nơi này vốn là tầng hầm ngầm dùng để tập thể thao, lúc này biến thành phòng thẩm vấn.
Tần Ý Hàm không phải là cao thủ trong chuyện này, cho nên hỏi rất lâu cũng không hỏi được qì.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi tới, Dương Định Siêu đã biến thành phế nhân lộ ra vẻ mặt oán hận nhìn Bùi Nguyên Minh, sau đó anh ta khôi phục lại bình tĩnh, giống như chấp nhận số mệnh.
“Còn không chịu nói câu nào sao?” Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú mở miệng.
Tần Ý Hàm hạ giọng nói: “Anh Bùi, thuộc hạ vô năng.”
“Không sao, để tôi làm cho, giúp tôi đóng cửa lại” Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng, tùy ý ngồi xuống ghế sô pha.
Tần Ý Hàm cẩn thận rót cốc nước cho Bùi Nguyên Minh, sau đó mới dẫn người rời đi.
Trong căn tầng hầm ngầm này, chỉ còn lại Bùi Nguyên Minh và Dương Định Siêu bốn mắt nhìn nhau.
Bùi Nguyên Minh nghiêng đầu nhìn Dương Định Siêu, một lát sau chụp anh ta mấy bức, gửi một tin nhắn vắn tắt đi.
_..- Không lâu sau, công tử Hải gửi tài liệu tới.
Anh ta vốn là thanh tra, sau đó làm thám tử tư, cho nên am hiểu tìm kiếm tin tức nhất.
Xem tài liệu trong di động, Bùi Nguyên Minh cười nói: “Dương Định Siêu, quả nhiên anh là người có tiếng tăm, muốn điều tra tài liệu về anh không cần tốn nhiều sức”
Dương Định Siêu cười lạnh một tiếng, sau đó nghiến răng nói: “Bớt nói mấy lời linh tinh đi, họ Bùi kia, rốt cuộc là mày muốn như thế nào?”
“Muốn như thế nào à?”
Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú bưng cốc nước lên uống một ngụm, mới thản nhiên nói: “Tôi biết anh không muốn chết, dù sao anh là binh vương xuất ngũ, ở trên chiến trường đều có thể sống sót, bây giờ trên người có mấy trăm tỷ, anh còn chưa hưởng thụ hết cuộc sống, sao anh nỡ chết chứ?”
“Nhưng đã rơi vào trong tay tôi, anh muốn sống sót, nhất định phải bày ra giá trị của mình”
“Tôi không muốn biết quá nhiều, chỉ muốn biết mấy chuyện thôi.”
“Thứ nhất, Chân Vũ Long và Uông Vĩ Thành hợp tác, rốt cuộc hai bên đạt thành giao dịch gì?”
“Thứ hai, bên cạnh Chân Vũ Long còn có cao thủ gì và quân bài chưa lật gì?”
“Thứ ba, Uông Vĩ Thành tràn ngập tin tưởng sẽ lên nắm quyền, chắc là có cấp cao làm chỗ dựa cho ông ta ở Long Môn đúng không? Người đó là ai?”