Nguồn:
-----------------
Đường Tăng mỉm cười không quan tâm, hắn mới sẽ không nói với Vương Mẫu, hắn hiện tại đi vào Khổ Hải cũng không hoàn toàn mất đi pháp lực.
Nhìn thấy ba người Vương Mẫu đi vào trong hòn đảo, Đường Tăng lại xuất ra cái yếm vương hậu Chu Tử quốc lên ngửi ngửi.
- Ở hướng kia...
Ánh mắt Đường Tăng ngưng tụ, hắn sử dụng ý niệm di động, xuất hiện lần nữa ở cách đó trăm dặm, xuất hiện trên không trung Khổ Hải, phía dưới có thi thể quái ngư.
Một lần nữa tiến vào Khổ Hải, lực lượng thần bí xuất hiện và làm suy yếu pháp lực của hắn.
Đường Tăng có ý chí mạnh kinh người mới có thể chống cự loại suy yếu đó, dù vậy, pháp lực vẫn giảm mạnh, chỉ có thể phát huy toàn bộ uy lực trong phạm vi rất nhỏ, thậm chí rất khó ảnh hưởng phạm vi xa hơn.
Chỉ có ý chí mới có thể ảnh hưởng trong vòng trăm dặm, có thể sử dụng ý chí thuấn duy, một lần thuấn di trăm dặm đã rất khó lường.
Nếu đám người Ngọc Đế và Vương Mẫu biết rõ Đường Tăng có thể thuấn di trong Khổ Hải, không biết sẽ có biểu lộ gì, có lẽ sẽ cực kỳ kinh hãi.
Phải biết rằng, cho dù là Đạo Tổ, trong Khổ Hải không thể thi triển pháp lực, tục truyền cho dù là Thánh Nhân cũng chỉ có thể thi triển ra một ít pháp lực.
Nhưng Đường Tăng có thể thi triển toàn bộ thực lực trong phạm vi nhỏ, việc này rất kinh người.
Đương nhiên cũng không thể nói Đường Tăng lợi hại hơn Thánh Nhân sở dĩ, Đường Tăng có thể làm được như vậy là vì sự thần kỳ của ý chí.
Lực lượng ý chí huyễn hoặc khó hiểu, sau khi ý chí đạt tới độ cao nhất định, hình thành uy năng càng kinh người.
Hôm nay thực lực Đường Tăng, tính cả uy năng ý chí đã có thể so sánh với bán Thánh, nếu như gặp Hỗn Độn thú lần nữa, rất có thể sẽ đánh gục nó tại chỗ.
Cho dù gặp phải Như Lai Phật tổ đầu thai không còn ở thời điểm mạnh nhất, Đường Tăng hiện tại cũng có thể đối chiến chính diện với hắn.
Nói cách khác, Đường Tăng hôm nay đã có thể so sánh với hung thần lúc trước, cho dù đối kháng chính diện cũng không yếu hơn bao nhiêu.
Đây chính là tiến bộ của hắn trong những năm qua, nếu không chú ý sẽ không cảm giác được, Đường Tăng tăng lên quá kinh khủng.
Tuy thực lực chỉnh thể rất mạnh nhưng tu vi cảnh giới Đường Tăng chỉ đạt tới Tiên Đế trung kỳ, đó chính là cấp 54.
...
- Bá!
- Bá!
- Bá...
Đường Tăng truy tung theo khí tức của cái yếm màu hồng phấn, hắn không ngừng thuấn di trên không trung Khổ Hải, đã rời xa hòn đảo của Chu Tử quốc.
- Lại đi xa như thế, hiệp sĩ đổ vỏ thật sự biết chạy.
Đường Tăng nói thầm, hắn không ngừng thuấn di trong Khổ Hải.
Khá tốt hắn có thể thuấn di, còn nhanh hơn gấp đôi so với tốc độ chạy đi trên mặt biển, nếu không hắn khó mà đuổi kịp đám người Lăng Vân kiếm tiên.
Chủ yếu chính nhất là, trong Khổ Hải dễ dàng lạc đường, không cẩn thận sẽ bị tìm thấy, nếu là những người khác, muốn tìm người trong Khổ Hải sẽ cảm thấy khó hơn lên trời.
Nhưng lực ý chí của Đường Tăng rất thần kỳ, có thể cảm ứng được khí tức trong tối tăm.
Hiện tại tùy thân mang theo cái yếm của vương hậu Chu Tử quốc, lúc này hắn mới có thể truy tung.
- Đúng, Ngọc Đế con rùa già cũng tiến vào Khổ Hải, nếu có thể gặp hắn trong Khổ Hải, chung quanh không có những người khác, ta thuận tiện tiêu diệt hắn, như vậy không có người nào nhúng chàm Vương Mẫu của ta.
Trên đường chạy đi, đột nhiên Đường Tăng sinh ra loại ý nghĩ này, hắn muốn tiêu diệt Ngọc Đế.
Nếu như bị những người khác biết rõ suy nghĩ của hắn, tuyệt đối sẽ trợn mắt há hốc mồm, thậm chí có người muốn giết chết Ngọc Đế?
Đường Tăng thật sự không xem Ngọc Đế thành chuyện gì to tát, trong mắt hắn, Ngọc Đế trừ địa vị cao một chút, thân phận đặc thù một chút, hắn cũng không có gì đặc thù.
Thân phận Ngọc Hoàng Đại Đế trong mắt Đường Tăng không có giá trị cao bằng mỹ nữ.
Về phần tiêu diệt Ngọc Đế sẽ tạo thành ảnh hưởng gì, hắn không nghĩ qua, cho dù có nghĩ tới, có lẽ Thiên đình sẽ tuyển cử ra một Ngọc Hoàng Đại Đế mới mà thôi.
- Còn có đám người Côn Luân tiên môn và Thục Sơn kiếm môn, bọn chúng truy sát ta tiến vào Khổ Hải, thật sự là quá đáng giận, bọn chúng tạo thành ảnh hưởng rất lớn lên tâm linh ngây thơ của ta.
- Nếu gặp được bọn chúng, cũng cùng nhau tiêu diệt.
Đường Tăng suy nghĩ trong lòng:
- Còn có Vương Mẫu...
- Trong Khổ Hải không có các lộ thần tiên Thiên đình cản trở, nếu không, lặng lẽ bắt Vương Mẫu tiến vào Tiên giới tùy thân, kim ốc tàng kiều?
Nghĩ tới đây, Đường Tăng động tâm.
Nhưng chẳng biết tại sao, hắn lại có chút không đành lòng, cảm giác như vậy quá tàn nhẫn, dầu gì Vương Mẫu cũng là nữ chủ của Thiên đình, hơn nữa ngày thường vô cùng xinh đẹp, nếu như đưa cho hắn làm lão bà, tuy hắn thoải mái nhưng Vương Mẫu nhất định sẽ rất thống khổ.
- Ai, bần tăng quá lương thiện, xem ra chỉ có thể tiêu diệt Ngọc Đế trước, bần tăng thật sự không thể làm chuyện cưỡng đoạt dân nữ.
Đường Tăng cảm khái, cảm giác mình thực không thích hợp làm người xấu, khó trách Nữ Oa nương nương an bài chính mình lấy kinh, thì ra là do mình quá lương thiện.
- Ân? Cảm ứng được, vương hậu Chu Tử quốc đang ở phía trước.
Bỗng nhiên sắc mặt Đường Tăng vui vẻ, men theo ý chí cảm ứng, cảm thấy khí tức trên yếm cách nơi này không xa.
Ngay sau đó hắn vội vàng thuấn di nhanh hơn.
Không bao lâu, hắn đã xuất hiện trước mặt đám người, đó là đám người mặc quần áo màu xám thống nhất, số lượng tối thiểu mấy trăm người.
Làm cho Đường Tăng ngạc nhiên là, Lăng Vân kiếm tiên và mấy Đạo Tổ Côn Luân tiên môn cũng có mặt tại đây.
- Tất cả rất tốt, vừa vặn giết mấy Đạo Tổ an ủi.
Đường Tăng mừng rỡ nói ra, hắn có cảm giác mình không bắt Vương Mẫu kim ốc tàng kiều là tổn thất lớn lao, cho nên hắn muốn chút tiền an ủi.
Cùng lúc đó, trên mặt biển phía trước, người của Côn Luân tiên môn và Thục Sơn kiếm môn nhân đang chạy đi, tốc độ cũng không nhanh.
Tốc độ chạy đi của những người này tương đương với người bình thường tập chạy bộ, bởi vì một ít người chỉ có tu vi Huyền Tiên cảnh, tại sau khi mất đi pháp lực, cường độ thân thể chỉ sánh bằng cấp 7 mà thôi.
Trừ mấy Đạo Tổ và một số ít Tiên Đế ra, thân thể những người còn lại không mạnh hơn phàm nhân bao nhiêu.
Trong Khổ Hải có vô số quái ngư đã chết đi hơn ba năm, một ít yêu thú nhỏ yếu đã thối rửa, từ đó thường xuyên ngửi được mùi thối trên mặt biển.
Côn Luân tiên môn và Thục Sơn kiếm môn có tới mấy ngàn người, nhưng trước khi gặp được quá nhiều hải thú nên thương vong thảm trọng, chín thành người tu vi Huyền Tiên đều bị hải thú ăn thịt, cũng vẫn lạc vài Tiên Đế.
Khá tốt không biết sau đó như thế nào, vô số hải thú tử vong toàn bộ, lúc này mới giải trừ nguy cơ của hai thế lực lớn.
Đáng nhắc tới là, tất cả người tới đều là nam nhân, trong đội ngũ chỉ có một nữ nhân, nữ nhân này ăn mặc đẹp đẽ quý giá, bộ dạng vẫn còn thùy mị, nàng đang bị Lăng Vân kiếm tiên mang theo chạy đi.
Nữ nhân này chính là vương hậu của Chu Tử quốc, lúc này vẻ mặt nàng mệt mỏi và đầy tuyệt vọng, nàng không ôm hi vọng quay về Chu Tử quốc, bởi vì nàng đã nhìn thấy đám người này cường đại, quả thật còn mạnh hơn hải thú không biết bao nhiêu lần.
- Đường Tam Tạng đáng chết kia, rốt cuộc hắn đang ở nơi nào? Đã qua ba năm rồi, tại sao không thấy bóng dáng của hắn, chẳng lẽ hắn đã chết trong Khổ Hải?
Một Đạo Tổ của Côn Luân tiên môn nói ra.
- Tìm thêm một thời gian nữa, không xác nhận Đường Tam Tạng đã chết, nội tâm bần đạo khó an tâm.
Một Đạo Tổ khác nói ra.
- Lăng Vân đạo hữu, ý của ngươi thế nào?
Đạo Tổ vừa nói hỏi thăm, nhìn về phía Lăng Vân kiếm tiên.