Nguồn:
-----------------
Cùng lúc đó, Hoắc Thiên Nguyên tiến vào nội bộ Côn Lôn sơn, đi vào địa phương Đường Tăng bị trấn áp, trực tiếp động thủ.
- Oanh...
Bỗng nhiên nhục thân của Đường Tăng mở to mắt, ý chí kinh khủng bộc phát, chấn Hoắc Thiên Nguyên đến đầu muốn nứt.
- Năng lực thật quỷ dị.
Hoắc Thiên Nguyên chấn kinh, đồng thời hơi nghi hoặc một chút, ánh mắt của Đường Tăng như không có tiêu cự, rất kỳ quái, nhưng không có quá để ý, hắn biết Đường Tăng bị lão tổ phong ấn, ngay cả linh hồn cùng nhục thân cũng phong ấn, ánh mắt không có tiêu cự cũng bình thường.
Cuối cùng Hoắc Thiên Nguyên liều mạng nguy hiểm bị tạc tổ trứng, ngạnh sanh từ trên người Đường Tăng kéo xuống một miếng huyết nhục.
Bất quá nơi này chỉ là nhục thân của Đường Tăng, mặc dù nhục thân có uy năng ý chí cường đại bảo hộ, nhưng lại không có ý thức, cho nên không có sử dụng Toái Đản Chưởng, để Hoắc Thiên Nguyên trốn qua một kiếp.
- Có thịt Đường Tăng, tổn thương của Diên Nhi hẳn là có thể giải quyết. Bất quá thịt Đường Tăng này thật sự là thần kỳ, lại còn có hoạt tính cùng sinh cơ mãnh liệt như thế!
Hoắc Thiên Nguyên nhìn huyết nhục trong tay, vô cùng chấn động.
Khối huyết nhục này từ trên người Đường Tăng kéo xuống, quỷ dị chính là, ngay cả kéo xuống rồi, vẫn tràn ngập sức sống, tựa như có sinh mệnh, biết giãy dụa, muốn chạy trốn.
Đây càng kiên định lòng tin của Hoắc Thiên Nguyên, thịt Đường Tăng thần kỳ như thế, sau khi Luyện Dược nhất định có thể chữa khỏi thương thế của phu nhân.
- Lúc đầu muốn trực tiếp giết ngươi, không nghĩ tới lão tổ lại không cho giết, vừa vặn, về sau liền nuôi ngươi, để Côn Luân tiên môn ta luyện dược.
Hoắc Thiên Nguyên nhìn nhục thân của Đường Tăng, mắt sáng lên, lúc này hắn đã coi nhục thân của Đường Tăng trở thành chí bảo, hoặc nói là thần dược, giá trị vô lượng!
...
Trên một tiên sơn, Đường Tăng đoạt xá Trần Diên Nhi đã cảm ứng được nhục thân bị thương tổn, trong mắt hắn lóe lên một tia sát ý.
Từ ý chí tương liên cảm ứng, Đường Tăng thấy Hoắc Thiên Nguyên công kích nhục thân của mình, thậm chí từ trên nhục thân kéo xuống một miếng huyết nhục.
- Hoắc Thiên Nguyên, dám tổn thương nhục thân của bần tăng!
Trần Diên Nhi sát ý sôi trào:
- Dám tổn thương nhục thân của bần tăng, vậy đừng trách bần tăng không khách khí!
Đường Tăng cũng không biết, bởi vì mình giả tổn thương, khiến cho Hoắc Thiên Nguyên đánh chủ ý tới nhục thân của mình.
Bất quá xem như không có chuyện này, hắn cũng sẽ đại náo Côn Luân tiên môn, mà chuyện này sẽ chỉ tăng lên sự nghiêm trọng của sự tình mà thôi.
- Sưu...
Trần Diên Nhi hóa thành quang mang bay ra tiên sơn.
- Phu nhân...
Nhược nhi cùng Bình nhi đã khôi phục thương thế chờ ở bên ngoài.
- Trở về.
Trần Diên Nhi nói.
Ba người hóa thành quang mang bay qua Côn Luân tiên lục, xuyên thẳng qua trên bầu trời, bay về phía phủ đệ của Trần Diên Nhi.
Nhược nhi cùng Bình nhi đều phát hiện tâm tình của phu nhân tựa hồ không tốt, cho nên không dám nói chuyện.
Rất nhanh, ba người trở lại phủ đệ.
Trần Diên Nhi nói:
- Nhược nhi, gọi Hoắc Xương, Hoắc Toàn, Hoắc Võ Minh... tới, bản phu nhân có chuyện muốn nói với bọn hắn.
Đường Tăng nói một hơi danh tự của hơn hai mươi Tiên Đế.
- Vâng, phu nhân.
Mặc dù Nhược nhi nghi hoặc, nhưng không có hỏi nhiều, trực tiếp dùng lệnh bài đưa tin cho những Tiên Đế kia.
- Phu nhân.
Y Nhi nhìn thấy phu nhân trở về, vội vàng tiến lên hành lễ, những nữ tử chăm sóc hoa cỏ được gọi tới kia cũng nhao nhao hành lễ.
Đường Tăng nhìn thấy những nữ tử này, tâm tình lập tức tốt hơn không ít, mỉm cười, kéo tay Y Nhi nói:
- Y Nhi, năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
- Ba trăm sáu mươi tám.
Y Nhi nói.
- Ây...
Đường Tăng sững sờ, tựa hồ mới nhớ ra, nơi này đã không phải là địa cầu, nơi này đều là Thần Tiên, một Thần Tiên bình thường nhất cũng tu luyện mấy trăm năm.
Những nữ tử trước mắt này, đừng nhìn mặt ngoài mới mười tám mười chín tuổi, nhưng số tuổi thật sự đều là mấy trăm.
Bất quá Đường Tăng cũng có chút kinh ngạc, Y Nhi đã là Kim Tiên đỉnh phong, vậy mà mới hơn ba trăm tuổi, nếu không có tài nguyên cùng sư phụ tốt, cái này đoán chừng xem như thiên phú cực kỳ khó lường.
Ngay sau đó Đường Tăng lại nghĩ tới một chuyện khác, những nữ tử tu tiên này, phổ biến đều là mấy trăm năm không lấy chồng, đương nhiên cũng sẽ không bị nam nhân lên, lúc này quan niệm nam nữ còn rất phong kiến, mặc kệ là phàm nhân hay Thần Tiên, cũng sẽ không tuỳ tiện làm loạn, ngoại trừ một chút lệ riêng.
Cho nên xem như nữ nhân mấy trăm tuổi, tuyệt đại bộ phận vẫn là tấm thân xử nữ.
Không biết những nữ tử này làm sao nhịn được?
Không phải nói nữ nhân ba mươi như sói bốn mươi như hổ sao?
- Chẳng lẽ là bởi vì không có phá thân?
Đường Tăng cổ quái nghĩ.
Đương nhiên cũng có thể là bởi vì tu tiên, khiến cho đạo tâm kiên định, thậm chí một chút nữ tiên tu luyện tâm tính thanh nhã, trừ khi bị an bài hoặc chân chính gặp được người mình thích, mới có thể cùng nam nhân ở chung một chỗ, nếu không đều là độc thân mấy trăm năm.
Cái này cũng dẫn đến Thiên Đình cùng Côn Luân tiên môn ở nhân khẩu khuếch trương tốc độ không nhanh, những nữ nhân kia không cho người ta lên, thì làm sao sinh hậu đại?
- Phu nhân?
Thấy phu nhân không nói chuyện, Y Nhi cho là mình nói sai, không khỏi khẩn trương.
- A, không có việc gì.
Trần Diên Nhi mỉm cười nói:
- Y Nhi, có nam nhân mình thích chưa?
Vẻ mặt Y Nhi lập tức khẩn trương, tựa hồ lo lắng phu nhân muốn an bài hôn sự cho mình:
- Phu nhân chê cười, Y Nhi chỉ muốn một lòng tu luyện, tạm thời không muốn nghĩ những sự tình này.
- Ừm, thật là một cô nương nhu thuận.
Trần Diên Nhi vui mừng cười một tiếng, vuốt ve đầu Y Nhi.
Y Nhi kinh nghi, chẳng lẽ phu nhân không phải muốn an bài hôn sự cho mình?
Hơn nữa kỳ quái là, nàng lại từ trong mắt phu nhân nhìn ra vẻ cưng chiều, đây quả thực không thể tưởng tượng nổi, phu nhân ngoại trừ cưng chiều Hoắc Tuấn Thiếu chủ, còn chưa bao giờ thấy nàng cưng chiều qua người khác, mặc kệ nam nữ.
Không biết vì sao, bị loại ánh mắt cưng chiều này của phu nhân nhìn xem, Y Nhi có điểm hoảng sợ, nàng thậm chí cảm giác phu nhân trước mắt không phải nữ nhân, mà là một nam nhân.
Không sai, tựa như là bị một nam nhân nhìn chăm chú, để nàng rất câu thúc.
Đường Tăng không biết suy nghĩ trong lòng Y Nhi, sau khi chiếm đủ tiện nghi, mới buông Y Nhi ra, nhìn Nhược nhi nói:
- Đợi chút nữa những Tiên Đế kia đến, để bọn hắn từng cái từng cái đến Khải Minh điện tìm ta.
- Vâng, phu nhân.
Nhược nhi gật đầu cung kính.
Lúc này Đường Tăng tiến vào Khải Minh điện trước, muốn chuẩn bị làm đại sự.
Cũng không lâu lắm, liền có năm Tiên Đế cùng nhau đi tới.
- Nhược nhi tiên tử, Bình nhi tiên tử, không biết phu nhân gọi chúng ta đến là có chuyện gì?
Một Tiên Đế hỏi.
- Ta cũng không biết, lát nữa các ngươi liền biết. Phu nhân nói để các ngươi từng người đi vào.
Nhược nhi nói.
Những Tiên Đế kia hai mặt nhìn nhau, đều rất nghi hoặc.
...
Đường Tăng ở trong Khải Minh điện đợi không bao lâu, liền có một Tiên Đế đi tới.
Tiên Đế này khoảng hai mươi bảy mươi tám tuổi, khí tức cực kỳ lăng lệ, có thể nhìn ra là cường giả luyện kiếm, tu vi cấp 53.
- Hoắc Toàn bái kiến phu nhân.
Tiên Đế này cung kính nói.
- Ừm.
Trần Diên Nhi khẽ gật đầu, nhưng đột nhiên bộc phát khí thế, đôi mắt đẹp giống như sáng lên cường quang kinh khủng, trực tiếp chiếu xạ vào tâm linh của Tiên Đế này.
Uy năng ý chí phô thiên cái địa nghiền ép qua, Phật đạo ý chí cưỡng ép xâm lấn tâm linh của đối phương.
Sắc mặt Hoắc Toàn đại biến, nhưng thời điểm phản ứng đã không kịp, tâm linh bị ý chí khủng bố xâm nhuộm, ngay cả trên linh hồn cũng bị in dấu lên ý chí của Đường Tăng.
Từ đây về sau, hết thảy hành vi của hắn, đều sẽ lấy ý chí của Đường Tăng làm chủ đạo.
Một phút sau, quang mang trong mắt Trần Diên Nhi tán đi, ngậm lấy ý cười nhìn Tiên Đế này.
- Chủ nhân...
Hoắc Toàn tỉnh lại, trong nháy mắt minh bạch chuyện gì xảy ra, nhưng quỷ dị chính là, hắn không có bất luận giãy dụa, thậm chí cam tâm tình nguyện quỳ xuống lạy Trần Diên Nhi.