Nguồn:
-----------------
Ngày thứ ba, Đường Tăng lại hồng quang đầy mặt.
- Ầy, nữ vương bệ hạ của các ngươi...
- Ta biết, bệ hạ thân thể không thoải mái, không cần tảo triều.
Nữ đại thần cười nói.
- Khụ khụ, thật thông minh.
- Lại lưu một ngày đi, dù sao cũng không vội một ngày!
- Khụ khụ...
Đường Tăng tìm cớ cho mình.
Cứ thôi lưu lại một ngày như thế, đã hơn hai mươi lần, thời gian Nữ Vương lên triều cũng sửa thành buổi chiều, không có biện pháp, thân thể không thoải mái a!
Lúc này Trư Trư Hiệp cùng Trư Cửu Muội đều đã đầy tháng, đồng thời vóc dáng cũng cao lớn hơn một chút.
Trư Cửu Muội cũng không dính người nữa, sẽ không mỗi ngày truy ở đằng sau người lớn cầu ôm một cái.
Mà trong khoảng thời gian này phát sinh một đại sự, Nữ Vương chiêu cáo thiên hạ: Phong Đường Tăng là quốc sư của Tây Lương nữ quốc!
Đường Tăng đối với quốc sư gì đó không có hứng thú, bất quá nhiều thêm cái thân phận này, hành động ngược lại sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, tối thiểu sẽ không bị một đám nữ nhân vây công.
Bất quá những nơi hắn đi qua, vẫn sẽ có một đám nữ nhân xa xa vây xem, sùng bái mà ngưỡng mộ, để lòng hư vinh của hắn đạt được thỏa mãn rất lớn, kém chút mềm lòng lưu lại không đi.
- Bần tăng thật sự là quá mềm lòng, không nỡ để bọn muội muội Nữ Nhi quốc phòng không gối chiếc.
Đường Tăng thở dài.
Ngày này, hắn tĩnh tâm ở trên một giả sơn, dùng ý chí ôn dưỡng Cửu Hoàn Tích Trượng vừa chữa trị không lâu, bỗng nhiên lỗ tai khẽ động.
Phía sau, Lam Diên tướng quân đi đến, hàm răng cắn môi dưới, dáng vẻ tựa hồ rất khát vọng, nhưng lại do dự.
Trong lòng Đường Tăng rung động, cô nàng này sẽ không phải muốn chủ động ôm ấp yêu thương chứ?
Mặc dù đưa lưng về phía Lam Diên, nhưng Đường Tăng là tồn tại cỡ nào? Cho dù không cần tiên thức, cũng có thể tuỳ tiện biết được nhất cử nhất động của Lam Diên.
Lúc này Lam Diên cắn răng, kiên định đi qua, quỳ xuống.
Đường Tăng tim đập rộn lên, mặt đỏ tay run: Không thể nào, cô nàng này đã vội vã như vậy rồi? Thật không hổ là Nữ Nhi quốc, bọn muội muội đều rất thoáng, bất quá cô nàng này sẽ không phải là cầu hôn mình chứ?
Đường Tăng đang suy nghĩ, Lam Diên đã mở miệng:
- Lam Diên bái kiến quốc sư.
Đường Tăng hít sâu một hơi, chậm rãi đứng lên, xoay người, ra vẻ bình tĩnh nhìn Lam Diên nói:
- Tâm ý của ngươi bần tăng đã minh bạch.
Lam Diên kinh ngạc nhìn Đường Tăng, sau đó mong đợi nói:
- Quốc sư đáp ứng?
- Ừm, ai bảo bần tăng mềm lòng chứ? Không có biện pháp.
Vẻ mặt Đường Tăng khó khăn nói.
Lam Diên đại hỉ, trực tiếp dập đầu, cung kính kêu lên:
- Đồ nhi bái kiến sư phụ!
- Lạch cạch...
Đường Tăng từ trên giả sơn té xuống.
- Sư phụ, ngài... ngài không có sao chứ?
Lam Diên giật nảy mình, vội vàng chảy qua.
Đường Tăng chật vật đứng lên, lần nữa trở lại trên giả sơn, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lam Diên:
- Ngươi là vì bái sư?
- Đúng thế.
Lam Diên gật đầu, trong lòng nghi hoặc, sư phụ không phải đã minh bạch tâm ý của mình sao?
- Lạch cạch...
Đường Tăng lần nữa từ trên giả sơn rớt xuống, cái rơi này cảm giác tựa như là từ Thiên Đường rớt xuống thế gian, cái chênh lệch này thật sự là quá lớn.
- Sư phụ, ngài không có sao chứ?
Lam Diên vội vàng muốn đi đỡ Đường Tăng.
- Dừng lại!
Đường Tăng vội vàng đứng lên, sửa lại quần áo, nhìn Lam Diên hét.
- Sư phụ...
- Ai bảo ngươi gọi sư phụ?
Sắc mặt Lam Diên biến hóa:
- Sư phụ, có phải đồ nhi làm gì sai hay không?
- Khoan khoan khoan khoan, ai cho phép ngươi gọi bần tăng sư phụ?
Trong lòng Đường Tăng có oán khí, hừ hừ nói:
- Lúc trước bần tăng đã nói, cơ hội chỉ có một lần!
Nói xong, Đường Tăng xoay người rời đi, thật sự là tức chết người, còn tưởng rằng mỹ nhân ôm ấp yêu thương, tức chết bần tăng!
Đằng sau, Lam Diên sững sờ tại nguyên chỗ, vẻ mặt thất lạc, cực kỳ không cam tâm, bất quá trong lòng cũng đang nghi ngờ, quốc sư không phải nói minh bạch tâm ý của mình sao? Không phải đáp ứng mình sao?
Sao đột nhiên liền trở mặt rồi?
- Chẳng lẽ ta làm gì sai sao?
Lam Diên cực kỳ không hiểu.
Bỗng nhiên đôi mắt đẹp của nàng sáng lên, nghĩ đến Đường Tăng nói ai bảo bần tăng mềm lòng, lập tức có biện pháp, ánh mắt kiên định.
...
Đường Tăng đổi cái địa phương, tiếp tục dùng ý chí ôn dưỡng Cửu Hoàn Tích Trượng.
Loại ôn dưỡng này rất thần kỳ, càng cường đại hơn luyện hóa, không chỉ có thể để Cửu Hoàn Tích Trượng cùng chủ nhân độ phù hợp cao hơn, thậm chí có thể để Cửu Hoàn Tích Trượng ở trình độ nhất định phát sinh tiến hóa, hoặc là nói thăng cấp.
Cái này rất không thể tưởng tượng nổi, bởi vì một kiện pháp bảo đã định hình, gần như không có khả năng lại tăng cấp.
Nhưng ý chí ôn dưỡng, lại có thể làm được một bước này!
- Sư gia gia, sư gia gia...
Lúc này Trư Cửu Muội chạy tới, tốc độ rất nhanh, nàng vừa đầy tháng, so với lúc vừa ra đời lớn hơn không ít, bất quá vẫn rất đáng yêu, mũi heo cùng tai lợn không ảnh hưởng dung mạo của nàng chút nào, thậm chí càng cảm giác đáng yêu.
- Cửu Muội, không chơi với ca ca sao?
Đường Tăng cười ôm Tiểu Cửu Muội.
- Ca ca bị điện hạ tỷ tỷ mang đi.
Tiểu nha đầu nói, bất quá lại không có cảm giác mất mát như trước kia:
- Cửu Muội không sợ, có một tiểu tỷ tỷ nguyện ý chơi cùng Cửu Muội.
- Vậy là tốt rồi.
Đường Tăng cười một tiếng, cuối cùng có nữ tử nguyện ý tiếp nhận tiểu nha đầu này.
- Sư gia gia, vì sao Lam tướng quân lại quỳ gối ở trước cổng nhà chúng ta?
Tiểu Cửu Muội hỏi.
- Lam tướng quân? Ngươi nói là Lam Diên?
Đường Tăng sững sờ, tiên thức quét qua, liền thấy được Lam Diên quỳ ở trước cửa cung.
- Nữ nhân này có ý tứ gì?
Đường Tăng nhíu mày, ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng hắn đã biết ý tứ của Lam Diên, đây là muốn bái sư a.
- Đúng thế, Lam Diên tướng quân quỳ đã rất lâu rồi.
Tiểu gia hỏa nói.
- Không cần để ý nàng.
Đường Tăng cười nói.
Lúc trước hắn đã nói, cơ hội chỉ có một lần, cái này không thể phá, nếu không có một lần liền sẽ có lần thứ hai.
- Nha.
Tiểu nha đầu cắn ngón tay, tựa hồ không hiểu ý nghĩ của người lớn.
Ngày thứ hai, Đường Tăng hài lòng từ trong tẩm cung của nữ vương bệ hạ đi ra, lúc trở lại chỗ ở, kinh ngạc phát hiện Lam Diên còn quỳ ở nơi đó.
Xem ra nữ nhân này đã quỳ cả đêm, kiên nhẫn không tệ lắm.
- Quốc sư, xin thu ta làm đồ đệ!
Lam Diên nhìn thấy Đường Tăng, vội vàng nói.
- Ngươi đứng lên đi, hiện tại bần tăng không muốn thu đệ tử.
Đường Tăng phất phất tay, hắn còn băn khoăn sự kiện ngày hôm qua, khó chịu đến chết.
- Quốc sư, thu ta làm đồ đệ đi, trước đó là ta có mắt không tròng.
Lam Diên khẩn cầu.
Đường Tăng quay đầu lại nhìn Lam Diên.
Lam Diên nhìn chằm chằm Đường Tăng, vẻ mặt khát vọng.
- Thực lực của ngươi bây giờ, ở Nữ Nhi quốc đã là người mạnh nhất, coi như không tu tiên, vẫn có thể sống rất tốt, vì sao còn muốn bái sư?
Đường Tăng hỏi.
- Bởi vì ta muốn thủ hộ Nữ Nhi quốc, đối phó những yêu quái kia, thực lực của ta không chịu nổi một kích!
Lam Diên kiên định:
- Xin quốc sư thành toàn!
Đường Tăng nhíu mày, phất phất tay, xoay người rời đi:
- Ngươi đi đi, thời điểm bần tăng rời đi, sẽ diệt trừ tất cả tai hoạ ngầm của Nữ Nhi quốc.
- Xin quốc sư dừng bước, nếu ngươi không đáp ứng, ta liền quỳ hoài không dậy.
Lam Diên kêu lên.
Đường Tăng dừng chân, sau đó lại tiếp tục đi xa, nói thật, hắn kém chút nhịn không được phá lệ, dù sao Lam Diên cũng coi như mỹ nữ tuyệt thế, để dạng mỹ nữ này quỳ ở bên ngoài, hắn cũng có chút không đành lòng.
Nhưng quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, hơn nữa hiện tại hắn thật không muốn thu đồ.
Vào lúc ban đêm, Nữ Vương thủ thỉ bên tai Đường Tăng nói:
- Quốc sư, Lam tướng quân một lòng vì nước, không thể bỏ qua công lao, ngươi tùy tiện truyền cho nàng một chút bản sự đi.
- Nữ vương bệ hạ của ta, ngươi biết ta bây giờ đang suy nghĩ gì không?
Đường Tăng hỏi lại.
- Đang suy nghĩ gì?
- Nghĩ đến một câu ở quê nhà: gió thổi bên gối!
- Vậy ngươi đáp ứng?
Nữ Vương vui mừng.
- Ta sẽ không thu nàng làm đệ tử, bất quá truyền cho nàng một chút bản sự thì có thể.
Đường Tăng nói:
- Mặc dù không thể nhận đồ, nhưng bần tăng có thể khai đàn giảng đạo!