Mà mới vừa rồi, lại có thần tiên đến đây bẩm báo, nói Thiết Phiến công chúa cùng Ngưu Ma Vương đánh nhau, mà nguyên nhân chính là do Hồng Hài Nhi lại là nữ nhi của Thái Thượng Lão Quân, Ngưu Ma Vương không thể chấp nhận sự thật này.
Ngọc Đế tiếp tục ngẩn người:
- Lão Quân này, không nhìn ra... Thật là càng già càng dẻo dai!
Nói là nói như vậy, nhưng Ngọc Đế lại không vui chút nào, bởi vì dựa theo đám người Sơn Thần cùng Thổ Địa bẩm báo, vấn đề về thân thế của Na Tra cùng Hồng Hài Nhi đều do Đường Tam Tạng “vạch trần”.
Mà nghe nói trước đó, Đường Tăng còn giúp Tôn Ngộ Không tìm ra thân thế, hóa ra Tôn Ngộ Không chính là đời sau của Đại Vũ Thần Nhân thời kỳ Hồng Hoang.
- Điều này điều này... Làm loạn, thật đúng là làm loạn mà!
Ngọc Đế đã không biết nên nói gì cho phải, luôn cảm thấy cái miệng này của Đường Tam Tạng rất nguy hiểm, đi tới đâu là chỗ đó không được an bình.
Mọi chuyện đang tốt đẹp, bị Đường Tam Tạng nói như vậy, mọi thứ đều không tốt, Na Tra đang yên đang lành, vậy mà trở thành nhi tử tư sinh của Thái Thượng Lão Quân, Hồng Hài Nhi đang yên đang lành, cũng trở thành nữ nhi tư sinh của Thái Thượng Lão Quân.
Vốn dĩ Tôn Ngộ Không mà tất cả thần tiên đều cho rằng là Thạch hầu trời sinh, bị Đường Tam Tạng nói như vậy, liền biến thành hậu duệ của Thần Viên thời Hồng Hoang.
Ngọc Đế cảm thấy, tất cả đều trở nên lộn xộn, rất nhiều chuyện dường như căn bản không đơn giản giống như vẻ bề ngoài, điều này khiến cho trong lòng hắn cũng sinh ra bóng ma tâm lý, bảy nữ nhi của mình có khi nào cũng là con riêng của nam nhân khác hay không?
Vừa nghĩ tới có khả năng này, Ngọc Đế liền hận không thể lập tức đi triệu tập bảy nữ nhi, nghiệm chứng huyết mạch.
Thiên Đình có bảy nàng tiên nữ, nhưng bảy tiên nữ này lại không phải kết tinh của Ngọc Đế cùng Vương Mẫu, mà là do một người khác.
Một đám thần tiên phía dưới thấy sắc mặt Ngọc Đế âm trầm bất định, cả đám đều nơm nớp lo sợ, không dám thở mạnh.
Đồng thời những thần tiên này cũng vô cùng cạn lời, cảm thấy Đường Tam Tạng kia rất biết gây chuyện, từ khi Đường Tam Tạng đi thỉnh kinh đến nay, liền không được yên bình, quả thật so với Tề Thiên Đại Thánh đại náo Thiên Cung năm trăm năm trước còn khiến lòng người nặng nề.
- Báo...
Bỗng nhiên một Thiên Binh từ bên ngoài bay tới, vẻ mặt sốt ruột.
- Chuyện gì mà kinh hoảng như vậy? – Ngọc Đế cau mày nói, mơ hồ có dự cảm chẳng lành.
- Ngọc Đế, không xong, Ngưu Ma Vương đem Hỏa Diệm Sơn tới Thiên giới, lúc này đã ở bên ngoài Nam Thiên Môn. – Thiên Binh kia hoảng sợ nói:
- Hơn nữa, hơn nữa... Hắn còn nói, giao ra Thái Thượng Lão Quân, nếu không sẽ diệt Thiên Đình!
- Cái gì?!
Ngọc Đế lập tức bật dậy, lông mày nhảy lên:
- Ngưu Ma Vương này, thật đúng là to gan!!
Đám thần tiên phía dưới cũng quay mặt nhìn nhau.
- Ngưu Ma Vương đem Hỏa Diệm Sơn tới Thiên Đình? Chẳng lẽ hắn muốn đại náo Thiên Cung?
- Lần này phiền phức rồi, Ngưu Ma Vương đã có thành tựu, thực lực không kém bao nhiêu so với Tề Thiên Đại Thánh, đồng thời Ngưu Thần Đại Lực trời sinh của hắn, vô cùng mạnh mẽ.
- Vậy phải làm sao đây?
Một đám thần tiên đều quýnh lên.
- Ngọc Đế, chuyện này hơn phân nửa là có liên quan đến Đường Tam Tạng, hẳn là Đường Tam Tạng nói ra thân thế của Hồng Hài Nhi, khiến cho Ngưu Ma Vương đem lửa giận trút đến trên đầu Thái Thượng Lão Quân. – Thái Bạch Kim Tinh thận trọng nói.
- Ầm!
Ngọc Đế đập tay lên bàn trà trước mặt, khiến cho Thái Bạch Kim Tinh bị giật mình.
- Lại là Đường Tam Tạng, trẫm muốn lột da hắn! – Ngọc Đế tức đến giậm chân.
............................
Phía trước Nam Thiên Môn, vốn là hư không mênh mông bát ngát, lúc này lại bị thay thế bởi Hỏa Diệm Sơn liên miên vô tận.
Nhiệt độ cao khủng khiếp, đem không gian nơi này đều thiêu đốt vặn vẹo, Hỏa Diệm Sơn khổng lồ nguy nga kia khiến cho một đám Thiên Binh Thiên Tướng bên trong Nam Thiên Môn không thở nổi.
Phía dưới Hỏa Diệm Sơn, thân ảnh cao hai trượng của Ngưu Ma Vương có vẻ vô cùng nhỏ bé, nhưng mà chính là một thân ảnh nhỏ bé như vậy, lại có thể dùng hai tay nâng Hỏa Diệm Sơn khổng lồ nguy nga như vậy lên quá đỉnh đầu, từ Nhân giới bay tới Thiên giới, chặn lại Nam Thiên Môn – cửa ra vào của Thiên Đình.
- Rống...
Tiếng trâu gầm vang vọng bên ngoài Nam Thiên Môn, tiếng của Ngưu Ma Vương cuồn cuộn truyền ra:
- Thái Thượng lão cẩu, cút ra đây, nhận lấy cái chết!!!