Không ngờ lần này Hắc Hùng Tinh đúng là đã xuất hiện. Nhưng Đường Tăng đã bị đổi thành Đường Tằng, nên Hắc Hùng Tinh muốn trộm được Cẩm Bào Cà Sa là việc rất khó.
Rầm! Rầm! Rầm!
Long quy và Hắc Hùng Tinh đại chiến, tức thì núi rung đất chuyển. Mặt đất nơi lũ lụt ùa qua nứt toác ra.
Đường Tăng vội rời khỏi chiến trường. Tuy hắn càng lúc càng mạnh, nhưng so với dám yêu quái thật sự và Long tộc kia, vẫn còn kém nhiều lắm.
Bùm...
Bỗng nhiên, một đoá yêu vân xuất hiện trên chiến trường, Hắc Hùng Tinh biến mất.
- Sao biến mất rồi?
Đường Tăng vội vàng chạy tới chỗ long quy. Lúc này miệng long quy đầy lông màu đen, còn vương ít máu.
Đường Tăng chỉ cần ngửi là biết đó là máu của Hắc Hùng Tinh. Xem ra Hắc Hùng Tinh bị tiểu bạch long đập cho một trận rồi.
Víu!
Tôn Ngộ Không giáng xuống từ trên trời, thấy cảnh tượng này, lại sững sờ.
Lúc nãy khi hắn đi thì nơi này lửa ngập tràn khắp nơi, sao chỉ chớp mắt đã trở nên trụi lủi, như lũ lụt vừa quét qua, nhưng lại giống như vừa xảy ra một trận chiến lớn?
- Có yêu khí!
Tôn Ngộ Không đột nhiên biến sắc mặt.
- Ngộ Không, con đã về rồi!
Đường Tăng hãy còn sợ hãi, vội vàng nói:
- Ban nãy có một con yêu quái gấu đen, suýt nữa thì ăn thịt sư phụ rồi.
- Cái gì? Lại có yêu quái dám ra tay dưới mí mắt Lão Tôn à?
Tôn Ngộ Không lập tức dựng mày lên.
Long quy do tiểu bạch long biến thành chỉ giả vờ ngu ngốc, nhổ túm lông màu đen trong miệng ra.
- Ngộ Không mau đi xem đi, chắc chắn quanh đây vẫn còn yêu quái, mà không chỉ có một đâu.
Đường Tăng nói.
- Sư phụ yên tâm, Lão Tôn...
- Chờ chút.
Đường Tăng vội gọi Tôn Ngộ Không lại:
- Ngộ Không, lỡ như con đi rồi, yêu quái kia lại xuất hiện thì phải làm sao?
Nghe vậy, Tôn Ngộ Không lấy Kim Cô Bổng ra rồi vẽ một vòng tròn xung quanh Đường Tăng. Vòng này lóng lánh ánh vàng, trông rất là thần thánh.
- Sư phụ không ra ngoài vòng tròn này, yêu quái sẽ không làm người bị thương.
Tôn Ngộ Không nói:
- Lão Tôn đi đây!
- Ngộ Không, chớ thương tổn đám yêu quái kia. Tìm được chúng rồi thì quay lại thương lượng với sư phụ.
Đường Tăng kêu to.
- Vâng, sư phụ!
Tiếng Tôn Ngộ Không truyền tới từ trong bóng đêm đen kịt xa xôi. Với năng lực của mình, cho dù có đi cả vạn mét thì Tôn Ngộ Không vẫn nghe rõ được lời của Đường Tăng.
Tôn Ngộ Không đi rồi, Đường Tăng vội vàng kiểm tra lại những gì mình thu hoạch được.
Lúc đầu hắn còn dư 79 điểm kinh nghiệm. Lúc nãy giết chết tám mươi hoà thượng, được 800 điểm kinh nghiệm. Hiện tại hắn đang có 879 điểm kinh nghiệm.
Sau đó siêu độ đám hoà thượng kia, được thêm 100 điểm kinh nghiệm. Tổng cộng hắn đang có 979 điểm.
Còn nhiệm vụ chính - Bảo vệ Cẩm Bào Cà Sa trong hai mươi tư giờ-, thời gian chưa hết nên chưa hoàn thành được.
Sở dĩ Đường Tăng cho Tôn Ngộ Không vẽ cho một vòng tròn, chủ yếu là vì nhiệm vụ Bảo vệ Cẩm Bào Cà Sa trong hai mươi tư giờ. Hiện tại đã được ba, bốn giờ, chỉ cần ở đây nghỉ ngơi hai mươi giờ nữa là sẽ đạt được thêm 100 điểm kinh nghiệm.
Lúc trước Đường Tăng còn tưởng 1000 điểm kinh nghiệm là nhiều lắm, nhưng giờ cảm thấy cũng không quá nhiều. Giờ hắn đang có chừng 1000 điểm rồi.
Nếu kế tiếp đích thân giết chết mấy tên yêu quái, có khi còn được nhiều điểm kinh nghiệm hơn.
Đường Tăng bảo Tôn Ngộ Không tìm được yêu quái là về thương lượng cùng hắn, chính là do hắn muốn tự tay giết đám yêu quái kia.
Đó đều là điểm kinh nghiệm cả, nếu để lãng phí thì thật quá hổ thẹn.
- Hệ thống, ta muốn thăng cấp!
Đường Tăng nói trong lòng.
- Đinh! Thăng cấp thành công!
Tiếng thông báo của hệ thống vang lên trong đầu.
Đường Tăng lập tức cảm thấy thực lực lại tăng vọt, đã đạt tới Siêu cấp Đường Tăng cấp bảy.