Nguồn:
-----------------
Nữ tử trung niên tên là Trần Nguyên, tu vi Tiên Đế trung kỳ, nàng đã không biết sống bao nhiêu năm tháng, nhưng nhìn qua lại vẻn vẹn chừng ba mươi tuổi, vẫn còn phong vận.
Lần này Trần Nguyên nhận được mệnh lệnh, nhất định phải hung hăng giáo huấn hòa thượng này, chỉ cần không phế, tùy tiện làm sao cũng được.
Nếu làm tốt chuyện này, nàng sẽ đạt được phần thưởng cực lớn, đầy đủ nàng đột phá đến Tiên Đế hậu kỳ, thậm chí có được cơ hội chứng đạo.
- Hừ!
Nghĩ đến nơi này, Trần Nguyên lãnh khốc cười một tiếng, lật tay lấy ra một cái bình ngọc.
Trong bình ngọc chứa chất lỏng bảy màu, nhưng đây không phải bảo bối gì, mà là một loại độc dược có thể để cho Đạo Tổ sợ hãi, nhìn cũng để cho người ta tê cả da đầu.
Loại chất lỏng bảy màu này, một khi uống hết, sẽ bị vạn trùng phệ tâm, Thần Tiên khó mà tiếp nhận, nhưng hết lần này tới lần khác sẽ không chết.
Mặc dù Đường Tăng nhắm mắt lại, thậm chí pháp lực cùng tiên thức đều bị phong ấn, nhưng ý chí của hắn còn mạnh hơn tiên thức, có thể rõ ràng nhìn thấy tình huống ngoại giới, ba trăm sáu mươi độ không có góc chết.
Thấy nữ tử trung niên lấy ra chất lỏng bảy màu, Đường Tăng kinh hãi, trong lòng cười lạnh, thật sự là nữ nhân ác độc, xem ra mình không cần nhân từ nương tay!
Trần Nguyên cười lạnh đi đến trước mặt Đường Tăng, đang muốn động thủ, bỗng nhiên...
Đường Tăng mở to mắt, một cỗ uy năng ý chí không cách nào tưởng tượng trực tiếp thông qua hai mắt Trần Nguyên bắn vào tâm linh của nàng, cưỡng ép gột rửa tâm linh của nàng.
Ý chí Phật đạo cưỡng ép hòa tan vào, rung chuyển đạo tâm của nàng.
Uy năng ý chí kinh khủng như thần thủy ngập trời, từ trong ra ngoài ảnh hưởng cùng gột rửa thể xác tinh thần, thậm chí là linh hồn của Trần Nguyên.
Động tác của Trần Nguyên dừng lại, trong mắt lóe lên giãy dụa cùng thần sắc kinh khủng, nhưng đơn thuần luận ý chí mà nói, nàng làm sao có thể vượt qua Đường Tăng?
Đặc biệt là dưới tình huống hữu tâm tính vô tâm, nàng căn bản không có một chút năng lực phản kháng.
Đường Tăng lạc ấn kinh phật, quan niệm Phật đạo đến chỗ sâu nhất trong linh hồn nàng, lấy ý chí của mình đi ảnh hưởng tâm linh của nàng, thay đổi một cách vô tri vô giác, thậm chí là cải tạo.
Đây không phải khống chế, mà là cưỡng ép độ hóa, ngạnh sanh thay đổi quan niệm của một người.
Đột nhiên Trần Nguyên nhắm mắt lại, giống như lâm vào trong đốn ngộ.
Đường Tăng thấy thế, liền thu hồi ý chí của mình, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.
Thời gian không ngừng trôi qua, nữ nhân trung niên không nhúc nhích, nhưng Đường Tăng lại nhìn nàng không chớp mắt, thời khắc chuẩn bị.
Rốt cục, một ngày trôi qua, Đường Tăng xuất thủ lần nữa, ý chí trực tiếp ảnh hưởng tâm linh của nàng, ở sâu trong tâm linh của nàng nói:
- Bể khổ vô biên, quay đầu là bờ! Bỏ xuống đồ đao, lập địa thành Phật!
Lời này tựa như thanh âm đến từ Thiên Đạo, không ngừng quanh quẩn ở sâu trong tâm linh của Trần Nguyên, lần lượt khuấy động, lần lượt ảnh hưởng cùng quán triệt tâm linh của nàng.
Đột nhiên, Trần Nguyên mở mắt ra, trong mắt nàng lóe lên vẻ mờ mịt, nhưng rất nhanh liền trở nên thông thấu, cặp mắt kia của nàng, tựa như trong nháy mắt đại triệt đại ngộ, để cho người ta rung động.
Cùng lúc đó, một đạo Phật quang ở trên người Trần Nguyên tản mát ra, ý chí Phật đạo gia thân, chém tan Lục Đạo Luân Hồi, từ đây xuất gia, quy y Phật đạo, tứ đại giai không!
- Oanh!
Một cỗ khí tức kinh thiên động địa từ trên người Trần Nguyên bộc phát ra, tu vi của nàng trực tiếp từ Tiên Đế trung kỳ, tấn cấp đến Tiên Đế hậu kỳ.
Đây là sau khi nàng đại triệt đại ngộ, đột phá cảnh giới vốn có, buông xuống hết thảy lo lắng, đột nhiên lĩnh ngộ rất nhiều đồ vật.
Đường Tăng nhìn thấy cảnh này, cho dù hết thảy là hắn tạo thành, nhưng hắn cũng hơi kinh hãi.
Bình thường có thể có loại tình huống này, phần lớn là người làm nhiều việc ác, mới thật sự bỏ xuống đồ đao lập địa thành Phật, trong nháy mắt đại triệt đại ngộ, khám phá hồng trần!
- Xem ra, trước kia nữ nhân này làm qua không ít chuyện xấu a!
Trong lòng Đường Tăng cười lạnh.
Bất quá, sau khi đại triệt đại ngộ, nữ nhân này lại trực tiếp đột phá đến Tiên Đế hậu kỳ, đồng thời lĩnh ngộ ý chí Phật đạo, chân chính lập địa thành Phật, điểm ấy có chút vượt quá Đường Tăng dự kiến.
Không có biện pháp, đây là lần thứ nhất hắn chân chính cưỡng ép độ hóa người khác, hơn nữa còn là một Tiên Đế, không có kinh nghiệm.
Mặc dù Trần Nguyên bị cưỡng ép độ hóa, nhưng lại đột phá tu vi cảnh giới vốn có, được hay mất, ai cũng nói không rõ.
Mặc dù nàng thành Phật, nhưng nàng không bị Đường Tăng khống chế, nàng vẫn có tư tưởng chủ quan của mình.
Tái ông mất ngựa sao biết không phải phúc?
- Trần Nguyên bái kiến ngã phật!
Trần Nguyên bỗng nhiên quỳ xuống, vẻ mặt thành kính.
Đường Tăng cười, mặc dù hắn không khống chế Trần Nguyên, nhưng Trần Nguyên lại chủ động xem hắn như người dẫn dắt nàng đi vào Phật đạo.
- Từ hiện tại bắt đầu, ngươi là Sơ Âm Bồ Tát.
Đường Tăng nói:
- Nếu như đã thành Phật, liền một lòng hướng Phật, rửa sạch tội lỗi của mình.
- Vâng.
Trần Nguyên, cũng chính là Sơ Âm Bồ Tát, nàng bình tĩnh gật đầu, tựa hồ đã không có gì có thể làm cho nàng động tâm.
- Ngươi có thể giải phong ấn của ta không?
Đường Tăng hỏi.
- Không thể, cái phong ấn này, là Thánh Nhân lão tổ tự mình hạ xuống, trừ khi có pháp chỉ của lão tổ, hay là Thánh Nhân đích thân đến.
Sơ Âm Bồ Tát nói.
Đường Tăng có chút tiếc nuối:
- Đã như vậy, ngươi ra ngoài đi, phổ độ chúng sinh nhiều hơn, truyền bá tín ngưỡng Phật đạo, tốt nhất làm cho cả Côn Luân tiên môn đều tin Phật. Nhớ kỹ, làm kín đáo một chút, không nên bại lộ.
- Vâng, ngã phật.
Sơ Âm Bồ Tát cung kính gật đầu, sau đó trực tiếp quay người rời đi.
Trong mắt Đường Tăng lóe lên một tia tinh mang, sau đó nhắm mắt lại, lẳng lặng chờ đợi, hiện tại mới vừa bắt đầu, hắn nhất định sẽ để Côn Luân tiên môn huyên náo long trời lở đất, để Côn Luân Thánh Nhân kia hối hận vì bắt hắn tới.
...
Thiên Đình, trong khoảng thời gian này liên tục phát sinh mấy đại sự.
Trong đó một chuyện chính là, tất cả mọi người đã biết, Lý Thiên Vương bị Đường Tăng giết, cái này dẫn phát chấn động không nhỏ.
Phải biết, Lý Thiên Vương là Tiên gia thành danh đã lâu, từ thời kì Phong Thần đã liệt vào Tiên ban, không nghĩ tới lại vẫn lạc, hơn nữa còn là bị Đường Tăng giết.
Còn có một chuyện, là Vương Mẫu nương nương đột phá trở thành Đạo Tổ, cái này dẫn phát một trận chấn động mạnh, toàn bộ Thiên Đình đều đang ăn mừng.
Ngọc Đế cực kỳ cao hứng, bản thân hắn có thể phát huy ra thực lực Đạo Tổ, bây giờ Vương Mẫu cũng tấn cấp Đạo Tổ cảnh, tương đương với nội bộ Thiên Đình đã có hai Đạo Tổ, có thể nói là thực lực tăng mạnh.
Như vậy về sau hiệu lệnh những Đạo Tổ trong Tam giới kia, sẽ dễ dàng và thuận lợi hơn rất nhiều, không cần bị đối phương không để ý tới, những Đạo Tổ kia cũng sẽ suy nghĩ một phen.
Vương Mẫu nương nương cũng cực kỳ cao hứng, trực tiếp tuyên bố, sớm mở Bàn Đào thịnh hội, mời chúng Tiên tới dự.
- Ngọc Đế, không xong...
Bỗng nhiên Thái Bạch Kim Tinh nhanh chóng từ bên ngoài Lăng Tiêu Bảo Điện bay tới.
- Thái Bạch, lại xảy ra chuyện gì rồi?
Ngọc Đế nhìn thấy Thái Bạch Kim Tinh, trong lòng liền nhảy một cái.
Thái Bạch Kim Tinh tiến vào Lăng Tiêu Bảo Điện, vẻ mặt khẩn trương nói:
- Đường Tam Tạng truy sát Hoắc Tuấn Đạo Tổ, truy vào trong Hỗn Độn.
- Ồ?
Ngọc Đế sững sờ, sau đó cười lạnh:
- Đường Tam Tạng kia thật sự là to gan, dám tiến vào Hỗn Độn, thật sự là muốn chết.
Bỗng nhiên hắn sững sờ:
- Ngươi nói chỉ là việc này?
- Dĩ nhiên không phải, lúc ấy Lê Sơn lão mẫu vừa vặn ở trong Hỗn Độn lịch luyện, trong lúc vô tình phát hiện, Côn Luân Thánh Nhân xuất thủ, bắt được Đường Tam Tạng, sau đó Hạc Tử Tinh bởi vì chuyện kia, cùng Côn Luân Thánh Nhân ở trong Hỗn Độn đại chiến một trận.
Thái Bạch Kim Tinh nói.
Ngọc Đế nghe vậy, trong mắt bỗng nhiên bộc phát ra tinh mang doạ người:
- Kết quả như thế nào?