Mục lục
Đường Tăng Xuyên Tây Du (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Lão đầu vội vàng tiến vào cung điện, liền nhìn thấy bên ngoài lồng hấp rơi đầy tiên dược.

Những tiên dược kia đúng là thiên tài địa bảo hắn dùng để nấu rượu, mỗi một cái đều giá trị liên thành.

Nhưng hiện tại, những tiên dược kia giống như rác rưởi bị ném đến khắp nơi.

Làm cho Tửu Tiên đờ đẫn nhất là, trên những tiên dược kia, cơ hồ đều thiếu một miếng, giống như bị đồ vật gì đó cắn qua.

- Tiên dược của ta...

Tửu Tiên kêu sợ hãi, vội vàng nhặt tiên dược trên đất lên, những tiên dược này dược lực còn không có biến hóa hết, còn có thể tiếp tục nấu rượu, là ai phung phí của trời như vậy, vậy mà chà đạp tiên dược trân quý như vậy?

Bỗng nhiên Tửu Tiên nhún nhún mũi, ngẩng đầu nhìn lên, lập tức kêu thảm:

- A a a, tiên tửu của ta...

Chỉ thấy một tia chất lỏng từ trong lồng hấp chảy ra, trên mặt đất đều là tiên tửu.

- Cái này đều là ngự tửu, Ngọc Đế còn không giết ta mới lạ...

Tửu Tiên kêu thảm, vội vàng tìm đồ vật thu lại tiên tửu, đối với Thần Tiên như hắn mà nói, rượu là mệnh, tuyệt không dám lãng phí một giọt.

- Ừm? Thanh âm gì?

Bỗng nhiên lỗ tai của Tửu Tiên khẽ động, giống như nghe được trong lồng hấp có tiếng gì đó, hắn rốt cục bừng tỉnh, vội vàng chạy đi qua xem xét.

Chỉ thấy dưới đáy lồng hấp, trong thùng chứa tiên tửu, một tiểu gia hỏa mọc ra mũi heo tai lợn đang ngủ gà ngủ gật, tiên tửu bao phủ đến cổ của nàng, thỉnh thoảng nàng lại theo bản năng há miệng hút vào, hút vào một ngụm tiên tửu, chép miệng một cái, cực kỳ hài lòng.

Nhìn thấy cảnh này, Tửu Tiên chỉ cảm giác trời đất quay cuồng, sau đó đỉnh đầu bốc khói, lỗ mũi cũng phun ra bạch khí.

- A a a... Trời đánh, con mẹ nó ngươi đến cùng là đồ vật gì?

Tửu Tiên tức giận đến muốn nổ tung, một tay xách tiểu gia hỏa ra, kết quả tiểu gia hỏa theo bản năng đá chân, thùng tiên tửu ngã nhào, tiên tửu bên trong đổ sạch.

- Tiên tửu của ta...

Tửu Tiên kêu to, vội vàng ném tiểu gia hỏa xuống đất.

- Lạch cạch...

Tiểu gia hỏa bị ném tỉnh, mở ra mắt say lờ đờ, lảo đảo đứng lên, thân thể nho nhỏ nhoáng một cái, đung đưa trái phải, miệng nỉ non nói:

- Rượu... Rượu đâu? Ta... Còn muốn uống...

Thanh âm của nàng nãi thanh nãi khí, non nớt mà rõ ràng, rất êm tai.

Nhưng nghe vào trong tai Tửu Tiên, lại cảm giác giống như tiếng sấm.

- A a a, ngươi đến cùng là yêu quái gì? Tại sao chà đạp tiên tửu của ta?

Tửu Tiên cuồng nộ, ném đi thùng rượu rỗng tuếch, phóng tới gần tiểu gia hỏa, muốn nhấc nàng lên.

Kết quả tiểu gia hỏa mắt say lờ đờ đạp qua một cước, đạp trúng bắp chân của Tửu Tiên, làm hắn trọng tâm bất ổn, lập tức ngã chó ăn bùn.

Tiểu gia hỏa cũng bị phản lực chấn ngã lật, bất quá rất nhanh nàng lại đứng lên.

- A a a, yêu quái, ta giết ngươi!

Tửu Tiên kêu to, đứng lên liền nhào về phía tiểu gia hỏa.

Tiểu gia hỏa hữu khí vô lực xoay người, vừa vặn né tránh Tửu Tiên tấn công, sau đó một tay bắt lấy cổ áo của Tửu Tiên, cả người treo ở trên thân Tửu Tiên.

- Yêu quái, ta giết ngươi!

Tửu Tiên giận dữ, bỗng nhiên pháp lực phun trào, đánh bay tiểu gia hỏa.

Tiểu gia hỏa theo bản năng đưa tay, may mắn thế nào lại kéo đứt dây hồ lô rượu, hồ lô rượu đi theo bay ra ngoài.

Bởi vì rơi quá mạnh, nắp rượu hồ lô văng ra, mùi rượu nồng đậm lan tràn.

- Thơm quá, thơm quá...

Tiểu gia hỏa mắt say lờ đờ mông lung, ôm hồ lô rượu còn lớn hơn mình một chút mà uống.

Tửu Tiên thấy như bị sét đánh, bỗng nhiên xông qua, giận dữ hét:

- Yêu quái, trả tiên tửu cho ta...

Tiểu gia hỏa không nhịn được vỗ qua một chưởng.

- Bành...

Tổ trứng của Tửu Tiên lập tức nổ tung, máu tươi nhuộm đỏ quần.

- Ngao ngao...

Tửu Tiên ngã nhào xuống đất, theo quán tính trượt đến bên người tiểu gia hỏa, kêu thảm thiết:

- Trứng... trứng của ta...

Tiểu gia hỏa ực ực hớp rượu, sau đó kéo lấy hồ lô rượu muốn đi ra ngoài, nhưng tựa hồ nhớ tới cái gì, lại quay trở lại, đi đến bên cạnh lồng hấp.

Nàng duỗi tay ra, dùng sức vén lên, trực tiếp hất đổ lồng hấp.

Bang keng một tiếng, lồng hấp lăn ra ngoài.

Tiểu gia hỏa nhặt lên mũ hạt châu của nàng, treo nó ở bên hông, sau đó kéo lấy hồ lô rượu đi ra ngoài.

- Yêu quái... trả tiên tửu cho ta...

Tửu Tiên ở phía sau gọi, trên mặt đất kéo một đường máu thật dài, máu tươi đã nhuộm đỏ quần của hắn.

Nhưng tiểu gia hỏa không để ý chút nào, hai tay ôm hồ lô rượu uống, một bên lung la lung lay ra ngoài, một đường đánh Tuý Quyền.

- Kia là ai? Ngươi đang làm cái gì?

Một Thiên Binh tuần tra đi về phía này, nhìn thấy tiểu gia hỏa, lập tức quát.

Tiểu gia hỏa không nhịn được tiện tay vỗ qua một chưởng.

- Bành!

- Ngao...

Vậy Thiên Binh lập tức kêu thảm ngã xuống, quần đẫm máu, con mắt trừng lớn, tựa như gặp quỷ nhìn tiểu gia hỏa đi qua bên người.

Cái này con mẹ nó là ai a? A a a, tổ trứng của lão tử!

Chẳng phải chỉ hỏi một câu sao? Vậy mà trực tiếp đánh nổ trứng của người ta, cần gì chứ? Tội gì khổ như thế chứ?

Thiên Binh có nỗi khổ không nói được!

Tiểu gia hỏa tiếp tục đi tới, ực ực hớp rượu, sau đó kéo lấy hồ lô rượu đi đến một cây cầu.

Lúc này một Thần Tiên tiên phong đạo cốt bay ngang qua, tiểu gia hỏa tiện tay vỗ một chưởng.

- Bành!

Thần Tiên kia lập tức kêu thảm từ trên trời rơi xuống, không biết rớt xuống địa phương nào rồi.

Không bao lâu sau, tiểu gia hỏa đi đến một cây cầu, nhìn thấy một thanh niên ở trên cầu luyện kiếm, nàng tiện tay đập một chưởng.

- Bành!

- Ngao, trứng của bản Thái tử...

Thanh niên kêu thảm, kiếm rơi xuống đất, che lấy đũng quần từ trên cầu rơi xuống, lọt vào trong hồ.

Tiểu gia hỏa tiếp tục uống rượu, đi qua tiên kiều.

Sau một tiếng, tiểu gia hỏa xa xa nhìn thấy trên không Thiên Hà, bỗng nhiên xuất hiện vô số Hỉ Thước.

Hỉ Thước lít nha lít nhít chật ních bầu trời, chung quanh Thiên Hà cũng xuất hiện vô số Thần Tiên.

Tiểu gia hỏa không rõ ràng cho lắm, cũng đong đưa tới gần.

Không bao lâu, Hỉ Thước phô thiên cái địa dựng thành một cây cầu, một nam một nữ phân biệt từ hai đầu Thiên Hà đi đến, ôm nhau ở trên cầu.

Tiểu gia hỏa nhìn thấy cảnh này, theo thói quen vỗ qua một chưởng, cách rất xa...

- Bành!

Nam tử đột nhiên kêu thảm, quần máu me đầm đìa, từ trên cầu Hỉ Thước rớt xuống, rơi vào trong Thiên Hà.

- Tướng công...

Nữ tử ở trên cầu Hỉ Thước sắc mặt đại biến, kêu thảm thả người nhảy vào Thiên Hà cuồn cuộn.

- Không tốt rồi, Chức Nữ rơi vào trong Thiên Hà...


- Ngưu Lang Chức Nữ rơi vào trong Thiên Hà...


- Nhanh cứu người...


Các Thần Tiên ở bên bờ luống cuống, các Thủy hệ Thần Tiên vội vàng thi pháp tách Thiên Hà Chi Thủy ra.


Vài Thần Tiên đẳng cấp không cao không chút nghĩ ngợi nhảy vào Thiên Hà, kết quả trực tiếp chìm tới đáy, để các Thần Tiên ở chung quanh càng loạn, gà bay chó chạy.


Thiên Hà cũng không phải dòng sông phổ thông, chỉ có Thần Tiên Kim Tiên trở lên mới có thể phi hành ở trên không, chỉ có Tiên Đế mới có thể vượt qua Thiên Hà.


Thần Tiên phổ thông ngay cả bơi lội ở trong Thiên Hà cũng làm không được.


Nơi này đại loạn, rất nhiều Thần Tiên bôn tẩu bẩm báo, muốn đi cứu người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK