Nhưng một khi mất đi năng lực thuấn di, thực lực của hắn bị giảm xuống rất nhiều.
- Hệ thống, hiện tại thật sự không có cách nào thăng cấp sao?
Đường Tăng bất đắc dĩ nói, nếu như có thể thăng cấp, hắn sẽ càng đánh càng mạnh, những quỷ tướng cản đường này chính là số liệu kinh nghiệm để hắn thăng cấp.
- Hiện tại thăng cấp chỉ có thể thăng cấp linh hồn của chủ nhân, có ảnh hưởng đối với tiềm lực của chủ nhân.
Hệ thống nói.
- Khốn kiếp!
Đường Tăng thầm mắng, sau đó phát tiết phiền muộn ở trên người những quỷ tướng âm binh này.
- Ầm...
Như Lai Thần Chưởng bạo phát, thần ngăn giết thần, quỷ cản giết quỷ.
Ở dướichiến đấu kịch liệt như vậy, Đường Tăng không có chú ý tới ý chí của mình giống như được rèn luyện một hồi, trở nên càng thuần túy, ý chí như đao, kiên cố không gì phá vỡ nổi, uy lực của Như Lai Thần Chưởng lại tăng thêm một chút.
...
Bên bờ Thông Thiên Hà, đám người Trư Bát Giới phát hiện, bầu trời càng đỏ hơn, mơ hồ có một khí tức đè ép đang phát sinh.
Không biết có phải là ảo giáchay không, bọn họ không ngờ đột nhiên cảm thấy khủng hoảng, hình như có chuyện gì không tốt sắp phát sinh.
- Tại sao ráng đỏ này kỳ quái như vậy?
Trư Bát Giới nhìn “ráng đỏ” trên bầu trời.
- A, Nhị sư huynh, ta biết vì sao kỳ quái rồi.
Bỗng nhiên Sa Tăng nói:
- Bầu trời căn bản không có mây.
Bị Sa Tăng nhắc nhở như thế, tất cả mọi người mới rốt cuộc biết được chỗ nào kỳ quái.
Trên bầu trời vạn dặm không mây, nhưng nhìn qua lại giống như toàn bộ bầu trời đều là màu đỏ, ngay cả mặt trời cũng bị nhuộm đỏ.
- Không tốt, có khả năng có chuyện gì đó sắp xảy ra, mau gọi sư phụ dậy.
Trư Bát Giới nói.
- Được, Nhị sư huynh.
Sa Tăng vội vàng chạy về phía Đường Tăngđang dựa ở trên tảng đá:
- Sư phụ, không xong rồi, trời đang biến thành màu đỏ.
- Sư phụ mau tỉnh lại đi.
Sa Tăng lấy tay đẩy Đường Tăng, nhưng vừa tiếp xúc đến thân thể của Đường Tăng, sắc mặt hắn chợt đại biến:
- Sư phụ...
- Lão Sa, làm sao vậy?
Trư Bát Giới nghi ngờ nói.
- Sư phụ chết rồi...
Sa Tăng gào lên thảm thiết.
- Cái gì?
Trư Bát Giới chợt nhảy dựng lên, lách người xuất hiện ở bên cạnh Sa Tăng, quả nhiên hắn vừa kiểm tra qua đã phát hiện rahồn phách của Đường Tăng không thấy đâu.
- Sư phụ...
Trư Bát Giới chợt quỳ xuống.
- Sư phụ, ngươi chết thật thê thảm.
Sa Tăng cũng quỳ rạp xuống đất.
- Sư phụ chết rồi sao? Làm sao có thể?
Tiểu Bạch Long chợt lách người xuất hiện ở bên cạnh, vẻ mặt khó có thể tin nổi.
- Chợt!
Ngưu Ma Vương cũng lắc mình qua, thần sắc nghiêm trọng nhìn di thể của Đường Tăngdựa ở trên tảng đá, tuy rằng thân thể của Đường Tăng còn có tính đàn hồi, nhưng hắn có thể thấy được, hồn phách của Đường Tăng đã biến mất.
- Sư phụ, sư phụ chết thật thê thảm...
Trư Bát Giới cũng quỳ xuống, ở nơi nào khóc lớn.
- Sư phụ, không nên chết.
Sa Tăng hô to.
- Sư phụ...
Tiểu Bạch Long cũng quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt mờ mịt.
- Hắn đã chết sao?
Ngưu Ma Vương không thể tin được, ở nơi nào sững sờ.
- Là đại sư huynh giết sư phụ.
Sa Tăng nói:
- Không trách được đại sư huynh đột nhiên bỏ chạy, hắn nhất định là biết sư phụ chết rồi, sau đó chạy trốn.
- Con khỉ đáng chết kia, đừng làm cho lão Trư ta nhìn thấy được hắn!
Trư Bát Giới phẫn nộ kêu lên.
- Nhị sư huynh, Tam sư huynh, chúng ta vẫn nên để cho sư phụ xuống mồ được bình an.