- Ngộ Khôngđánh nổ hình chiếu của lục đạo luân hồi sao? Còn thả ra vô số quỷ hồn?
Đường Tăng kinh ngạc.
- Sư phụ, đại sư huynh rốt cuộc làm sao vậy? Lúc trước, tại sao đại sư huynh lại có thể công kích chúng ta?
Sa Tăng hỏi, hắn đặc biệt không hiểu nổi, trước đây cho dù đại sư huynh bá đạo cũng không đến mức công kích bọn họ.
- Vấn đề này, vi sư hiện tại không có cách nào trả lời.
Đường Tăng nói.
- Vèo vèo vèo...
Bọn họ trực tiếp bay ra khỏi Quỷ Môn Quan, bay về phía Nhân giới.
Quỷ Môn Quan ở chỗ giao giới giữaNhân giới và Địa giới, không có phương hướng vị trícụ thể, Đường Tăng cảm giác ở đây lại giống như lối đi di chuyển, bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào cũng đang di chuyển.
Muốn tìm được Quỷ Môn Quan, chỉ có thể thông qua cảm ứng.
Chỉ có điều thật may, chỉ cần là tồn tại đạt được cấp bậc Thiên Tiên, lại có thể cảm ứng được sự tồn tại của Quỷ Môn Quan.
Nói cách khác, ở dưới tình huống không có người dẫn đường, chí ít cũng phải là tồn tại cấp bậcThiên Tiên, mới có khả năng tư mình tìm được địa phủ.
- Sao?
Đột nhiên Đường Tăng cảm ứng được ý chí nào đókỳ quáidao động, ý chí này dao động rất kịch liệt, đồng thời khiến cho hắn cảm giác phiền não.
Lại giống như một thứ đặc biệt không hài hòa xâm nhập tâm thần hắn, nhưng lại không thể nói ra rõ ràng cụ thể được.
- Ý chí? Lại có ý chí dao động cường đại như vậy sao?
Đường Tăng nhíu mày, ở trong cảm giác của hắn, ý chí này cũng không phải hoàn thành là ý chíthuần túy, mà một lực lượng đặc biệt bị ý chí gia tăng qua, hơn nữa ý chí này và lực lượng đặc biệt này tuy hai mà một, dung hợp làm một thể, khiến cho uy lực lại cực lớn.
Chỉ là khoảng cách thật sự quá xa xôi, Đường Tăng chỉ có thể lúc ẩn lúc hiện cảm giác được ý chí này tồn tại, nhưng không biết luồng ý chí này ở chỗ nào.
- Cũng có lẽ bởi vì nơi này là cõi âm, ở gần Quỷ Môn Quan cho nên mới có loại ý chí kỳ quáinày.
Trong lòng Đường Tăngthầm nói, hắn cũng không có suy nghĩ nhiều.
- Sư phụ, ngài xem...
Bỗng nhiên, Trư Bát Giới kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Âm binh quá cảnh...
Ngưu Ma Vương cũng kinh ngạc kêu lên.
Đường Tăng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía đó cóvô số âm binh từ trong hư vô xuất hiện, bước chân chỉnh tề đi về phía một hướng khác, rất nhanh lại biến mất ở trong hư vô.
Nơi đó lại giống như có một lối đi không nhìn thấy được.
- Âm binh quá cảnh? Có ý gì?
Đường Tăng nghi ngờ, hừ lạnh nói:
- Lẽ nào Diêm Vươngnày còn muốn giở trò quỷ gì sao?
Nếu như Diêm Vương còn không bỏ qua, Đường Tăng không ngại giết chết hắn.
- Không phải đâu sư phụ, âm binh quá cảnh này không có quan hệ gì với Diêm Vương, đây là một loại quy tắc tử vong, có truyền thuyết khi một nơi nào đó phát sinh tai họa lớn, mới phải xuất hiện âm binh quá cảnh.
Trư Bát Giới giải thích.
- Tai họa lớn?
Đường Tăng kinh ngạc, đồng thời hắn cũng phát hiện ra những âm binh này với những âm binh hắn giết chết trước đó quả thật có khác biệt rất lớn.
Những âm binh phía trước này lại giống như căn bản không tồn tại, xen vào giữa hư vô và hiện thực, mỗi một âm binh cầm trong tay binh khí thánh tu với quỷ khí dày đặc, khiến cho da đầu người ta tê dại.
- Trời ạ, đây mới thật sự là quỷ.
Đường Tăng thì thầm nói, sau đó vung tay lên:
- Theo sau.
- Sư phụ nghĩ lại đi, nơi có âm binh quá cảnh đều xảy ra tai họa lớn, hơn nữa phần lớn đều là tai họa lớn mà thần tiên cũng không cách nào giải quyết, sẽ xuất hiện tình cảnh thần phật đầy trời ngã xuống.
Toàn thân Trư Bát Giới lạnh lẽo, khuyên bảo Đường Tăng không nên đi.
- Nghiêm trọng như vậy sao?
Đường Tăng lại giật mình:
- Vậy thì càng phải đi, bần tăng dù gì cũng là cao tăng cứu khổ cứu nạn, mau đi cùng!
Đám người Ngưu Ma Vương và Trư Bát Giới đều oán thầm, ngươi cũng được tính làcao tăng cứu khổ cứu nạn sao?