- Sư phụ, ngủ yên...
- Nhị sư huynh, sư phụ bị đại sư huynh đánh chết, chết không nhắm mắt...
Trong u minh, Đường Tăng không ngờ nghe được tiếng đám người Trư Bát Giới và Sa Tăng kêu khóc, giọng nói này không phải từ lỗ tai truyền tới, càng không phải là vang lên ở trong đầu, lại giống như xuất hiện ở bên cạnh, lại giống như xuyên qua thời không đến, ở trong u minh truyền đến cho mình.
- Đây là...
Đường Tăng kinh dị:
- Lẽ nào đây là âm thanh của nhân gian lễ tế cho người chết?
Chỉ có điều khiến cho hắn buồn bực là, ý chí của hắn bị ngăn cản, hình như đám người Trư Bát Giớiđang ngăn cản thân thể của hắn bị triệu hoán xuống.
- Một đám đồ đệ không nên thân, thật khiến bần tăng tức chết được!
Trong lòng Đường Tăng tức giận, ý chí trực tiếp bạo phát.
Cùng lúc đó, bên bờ Thông Thiên Hà, Trư Bát Giới vừa lại ấn di thể của Đường Tăng xuống, di thể của Đường Tăng lại ngồi dậy.
Không chỉ có như vậy, di thể của Đường Tăng lần này giống như là sống lại, trực tiếp một tát đánh xuống trên đầu của Trư Bát Giới.
Bốp.
Trư Bát Giới trực tiếp bị đập cho lật người, rơi vào trong hố vừa đào lên.
Không đợi đám người Sa Tăng kịp phản ứng, di thể của Đường Tăng đột nhiên đột nhiên biến mất, không ngờ thuấn di rời đi.
Bởi vì ý chí tồn tại, khiến cho thân thể hắn nắm giữ được bản năng, ở dưới tiềm thức tác dụng, có thể thi triển một phần năng lực khi còn sống.
Đám người Ngưu Ma Vương nhìn thấy được Trư Bát Giới bị một tát đánh cho lật người, đều trợn mắt há hốc mồm.
- Không tốt, không thấy di thể của sư phụ nữa...
- Mau đuổi theo...
Mấy người kịp phản ứng, lập tức khẩn trương.
- Hình như ở phía dưới.
Thần giác của Ngưu Ma Vương là mạnh nhất, hắn vội vàng chui xuống đất đuổi theo.
- Đuổitheo!
- Ai dám đánh cắp di thểcủa sư phụ, lão Trư ta sẽ không để cho hắn được yên!
Mắt Trư Bát Giới đỏ lên.
Ba người theo Ngưu Ma Vương độn thổ, truy tìm khi tức di thể của Đường Tăng nhanh chóng đuổi theo.
- Không thích hợp.
Rất nhanh, Ngưu Ma Vương kinh dị nói:
- Các ngươi có phát hiện thấy hay không, di thể của sư phụđang chạy cố định một hướng?
Ngưu Ma Vương vừa nói như vậy, đám người Trư Bát Giới và Sa Tăng cũng phát hiện ra.
- Hướng này là Âm Tào Địa Phủ...
Bỗng nhiên,Tiểu Bạch Long kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Âm Tào Địa Phủ?
Ngưu Ma Vương chân mày nhíu lại.
- Di thể của sư phụtại sao lại chạy về hướng này?
Sa Tăng kỳ quái:
- Nhị sư huynh, chúng ta làm sao bây giờ?
- Nhất định là lão vương bát đản Diêm Vương này phát hiện sư phụ có hiện tượng xác chết vùng dậy, muốn thi pháp bắt sư phụ.
Trư Bát Giới nói:
- Ngăn cản di thể của sư phụ tiến vào Âm Tào Địa Phủ, đánh ngã Diêm Vương!
- Đừng nóng vội, chuyện này sợ rằng không đơn giản như vậy đâu.
Bỗng nhiên Ngưu Ma Vương mở miệng nói.
- Ngũ sư đệ, ngươi nhìn ra cái gì không?
Sa Tăng hỏi.
Nghe được từ ngũ sư đệ này, khóe miệng Ngưu Ma Vương giật một cái, chỉ có điều lúc này hắn cũng không tính toán, nói:
- Chúng ta tạm thời lặng lẽ theo sau, xemdi thể của sư phụ sẽ đi nơi nào, nếu chẳng may di thể của sư phụ có nguy hiểm, chúng ta lại hiện thân.
Trư Bát Giới và Sa Tăng còn có Tiểu Bạch Long nhìn nhau, bọn họ lập tức đều gật đầu.
- Được, cứ làm như vậy đi!
...
- Ầm ầm ầm...
Sấm sét nổ vang, sấm sét khủng khiếp màu đỏ như máu đập xuống, bao phủ lấy bộ lông đỏ của Tôn Ngộ Không.
Thân thể của Tôn Ngộ Không chấn động, chỉ có điều hắn không chút sứt mẻ, ở dướisấm sét khủng khiếp công kích, hắn không những không có bất kỳ đau khổ nào, trái lại vẻ mặt say sưa.
Theo đợt sấm sét hạ xuống, khí tức của hắn đang nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, một ý chí khiến người ta khủng hoảng đang hoàn toàn thức tỉnh.
Đồng thời, ở bốn phía xung quanh hắn có hơn vạn hầu tử lông đỏ xuyên qua qua lại, cùng trăm vạn thiên binh thiên tướng đại chiến.