Hệ thống nói ra.
- Lúc nào mới có thể thăng cấp?
Đường Tăng không thể chờ đợi được hỏi thăm.
- Đợi chủ nhân tấn cấp Phật tổ là thời điểm hệ thống tấn cấp.
- Khốn kiếp!
Đường Tăng trực tiếp chửi ầm lên, hắn hiện tại còn không đạt tới Phật Quân, cách Phật Đế một quãng đường quá xa, mà Phật tổ? Còn quá sớm.
- Bởi vì hệ thống hiện tại không cách nào truyền thừa thần thông Như Lai Thần Chưởng, nếu không chủ nhân không thể mua nổi bộ chưởng pháp này.
Hệ thống nói ra.
- Ah?
Đường Tăng cau mày nói:
- Ý của ngươi nói là, giá cả chân chính của Như Lai Thần Chưởng không phải một trăm vạn?
- Đương nhiên không phải, hôm nay hệ thống chỉ có thể truyền thừa cho chủ nhân yếu quyết và phương pháp thi triển Như Lai Thần Chưởng, cũng chỉ là phương pháp tu luyện Như Lai Thần Chưởng mà thôi, nếu chủ nhân muốn thông hiểu đạo lý toàn bộ chưởng pháp, giá cả sẽ tăng gấp một vạn lần!
Hệ thống trả lời.
- Gấp một vạn lần?
Đường Tăng hít khí lạnh.
Gấp một vạn lần một trăm vạn thì đó chính là —— mười tỷ!
- Mười tỷ? Hệ thống ngươi xác định không có nói sai?
Đường Tăng há hốc mồm.
- Trên thực tế, bộ Như Lai Thần Chưởng này không phải là Như Lai Thần Chưởng của Như Lai Phật tổ, nó đã được hệ thống ưu hóa, có tiềm lực tăng lên vô hạn, cho nên giá cả mới có thể cao như vậy, chủ nhân hiện tại nắm giữ chỉ là một phần vạn của Như Lai Thần Chưởng.
Hệ thống nói chuyện không mang theo chút cảm xúc nào:
- Thần thông cũng không phải chỉ biết pháp quyết và phương pháp thi triển là đầy đủ, còn cần lĩnh ngộ pháp tắctương ứng, còn phải nắm giữ thiên địa đại thế, càng cần có ý chí cường đại, khi đó mới có thể tu thành thần thông chân chính.
- Cái gì gọi là thần thông? Thần thông là lực lượng áp đảo trên pháp lực, một khi thi triển, pháp tắc tránh lui, trong phạm vi thần thông bao phủ sẽ tự thành pháp tắc.
- Sở dĩ Như Lai Phật tổ có thể tu thành Như Lai Thần Chưởng, đó là bởi vì hắn có Chưởng Trung Phật Quốc, dựa vào lực lượng Phật quốc tạo thành lĩnh vực, tự xây dựng pháp tắc, cho nên một khi Như Lai Phật tổ thi triển Như Lai Thần Chưởng, mặc dù là Cân Đẩu Vân của Tôn Ngộ Không cũng không thể bay ra khỏi bàn tay của hắn.
Hệ thống lần thứ nhất nói nhiều như thế, Đường Tăng nghe xong cũng sững sờ.
- Thì ra thần thông trâu bò như thế!
Đường Tăng sợ hãi than thở.
Thần thông vừa ra, pháp tắc tránh lui!
Loại lực lượng này, vừa nghĩ tới đã cảm thấy máu huyết sôi trào.
Đây chính là lực lượng nghiền ép tất cả.
- Thật sự chỉ có thể dựa vào chính mình lĩnh ngộ hay sao? Như vậy nó có gì khác với các loại pháp thuật khác?
Đường Tăng không cam lòng nói ra.
- Còn có một biện pháp, chủ nhân có thể hối đoái thời gian đốn ngộ.
Hệ thống nói ra.
- Thời gian đốn ngộ?
Đường Tăng sững sờ.
- Đốn ngộ, vô kỳ ngộ cùng khó gặp, một lần đốn ngộ có thể giúp ngươi giảm bớt thời gian tu luyện rất dài.
Hệ thống nói ra.
- Thế thì tốt, ta hối đoái thời gian đốn ngộ. Nhưng hối đoái thời gian đốn ngộ như thế nào?
Đường Tăng hỏi.
- Thời gian đốn ngộ không thuộc tính, một trăm vạn điểm kinh nghiệm một phút đồng hồ, thời gian đốn ngộ thuộc tính, một ngàn vạn điểm kinh nghiệm một phút đồng hồ.
Hệ thống trả lời.
- Khốn kiếp, tại sao ngươi không đi ăn cướp đi?
Đường Tăng trừng mắt.
- Chủ nhân ngươi phải biết rằng, thời gian đốn ngộ trân quý cỡ nào, có thể nói vạn kim khó cầu.
Hệ thống trả lời.
Đường Tăng tưởng tượng, hắn cảm thấy đúng là như thế, với tư cách danh sư, hắn tự nhiên phi thường rõ ràng đốn ngộ là thứ trân quý cỡ nào.