Nguồn:
-----------------
Đại chiến như vậy một khi bộc phát, liền rất khó dừng lại, chí ít trong thời gian ngắn là khó mà dừng lại, bởi vì chiến tuyến quá dài.
Gần ngàn vạn Thần Tiên đại chiến, thật là hủy thiên diệt địa, quá mức kinh khủng, bầu trời cũng bị đánh nổ.
Nhưng tất cả những thứ này đều không quan hệ gì tới Trần Diên Nhi, nàng lưu lại mấy vạn hóa thân tham chiến, bản tôn đã chạy vô ảnh vô tung.
Ở dưới ý chí kinh khủng gia trì, những hóa thân kia yếu nhất cũng có thực lực Huyền Tiên đỉnh phong, trừ tu vi ra, nếu không thực sự tiếp xúc, ngay cả Đạo Tổ cũng khó có thể phân biệt những cái kia đến cùng có phải chân thân hay không.
Sau khi dẫn phát đại chiến, Trần Diên Nhi thuấn di phóng tới biên giới Côn Luân tiên lục, đâm vào trong Hỗn Độn.
- Nhục thân đừng chạy...
Đường Tăng kêu to, cảm ứng nhục thân cách càng ngày càng xa, trong lòng khẩn trương, nhanh chóng đuổi theo.
Thế nhưng tốc độ của hắn ở trong Hỗn Độn chậm như ốc sên, Hỗn Độn Khí từ bốn phương tám hướng đè ép đến, muốn ma diệt hết thảy, hắn bất quá là Tiên Đế cấp 54, coi như tăng thêm 21 điểm ý chí, cũng chỉ tương đương với tốc độ của Đạo Tổ phổ thông.
Tốc độ như vậy, tương đương với tiểu yêu cấp 10 phi hành ở Nhân giới, quá chậm.
Đối với Hỗn Độn vô biên mà nói, chút tốc độ ấy đoán chừng bay một trăm triệu năm cũng không cách nào đến vị trí của nhục thân.
Huống chi nhục thân của hắn đang bị Hạc Tử Tinh mang theo, lấy một loại tốc độ khủng khiếp rời xa.
Lúc này, cảm ứng của hắn cùng nhục thân càng ngày càng yếu, khoảng cách thực tế quá xa vời, xa tới siêu việt đường kính của Tam giới vô số lần.
Đường Tăng kiên trì, lấy uy năng ý chí thi triển thuấn di, hoàn toàn chính xác thành công thuấn di, nhưng một lần thuấn di, khoảng cách lại chỉ có ngàn mét.
- Mẹ nó, không nên như vậy a...
Đường Tăng khẩn trương, tiếp tục như vậy nữa, hắn sẽ mất đi cảm ứng đối với nhục thân, ai biết Hạc Tử Tinh sẽ đưa nhục thân của hắn đến địa phương nào?
- Đinh, hoàn thành nhiệm vụ đại náo Côn Luân tiên môn, ban thưởng: 1 điểm thuộc tính, 5 điểm kỹ năng!
Bỗng nhiên thanh âm của hệ thống vang lên ở trong đầu hắn.
- Hoàn thành nhiệm vụ?
Đường Tăng sững sờ, sau đó đại hỉ, không chút do dự thêm một điểm thuộc tính vào ý chí.
Ý chí của hắn trong nháy mắt đạt đến 22 điểm, đồng thời hắn cảm giác cả người mình giống như thăng hoa, ý chí ly thể, trực tiếp ảnh hưởng đến Hỗn Độn chung quanh.
Giờ khắc này, hắn có loại cảm giác, một ý niệm của mình thậm chí có thể cho tảng đá sinh mệnh, một ý niệm cải biến Xuân Hạ Thu Đông, một ý niệm sáng tạo hắc ám quang minh, phá vỡ ngày đêm.
Loại cảm giác này tựa như bản năng, ý chí cường đại đến trình độ nhất định tự nhiên lấy được năng lực.
Giờ khắc này, hắn cảm giác mình tựa như Thần, không gì làm không được.
Nhưng sau một khắc, áp lực kinh khủng xuất hiện lần nữa, hắn lấy lại tinh thần, phát hiện mình còn ở trong Hỗn Độn.
Mặc dù áp lực giảm bớt rất nhiều, nhưng tồn tại như cũ.
Ở nơi này, muốn nhất niệm phá vỡ Xuân Hạ Thu Đông, quả thực là nằm mơ, dù sao nơi này không có Xuân Hạ Thu Đông, nơi này thậm chí ngay cả thời gian không gian cũng không có, hắn chỉ có thể bằng vào uy năng ý chí kinh khủng ngật đứng ở trong Hỗn Độn.
Sau khi lấy lại tinh thần, Đường Tăng lập tức phát hiện, hiện tại cỗ thân thể nữ nhân này của mình, cũng bị nhục thân đồng hóa cùng cải tạo.
Ý chí thay đổi một cách vô tri vô giác, xóa đi hết thảy khí tức nguyên bản thuộc về Trần Diên Nhi, hoàn toàn cải tạo thành nhục thân phù hợp linh hồn của hắn.
Thậm chí ở dưới ý chí cường đại đến kinh khủng, cỗ thân thể này cũng đang nhanh chóng mạnh lên, huyết dịch bắt đầu có được ý chí của hắn, nhỏ bé đến tế bào cũng dần dần có được ý chí của hắn.
Mỗi một tế bào của thân thể này, tựa hồ cũng sống lại, có được tính độc lập, mà loại độc lập này lại tương hỗ liên hệ.
Trong chớp nhoáng này, Đường Tăng cảm giác mỗi một tế bào của mình, đều là một phân thân của mình, độc lập mà tương hỗ.
Loại tình huống này, hắn cảm thấy coi như mình bị chặt đứt thành tám đoạn, tám đoạn tứ chi này đều có thể tự mình hoạt động, tựa như biến thành tám người.
- Hoa...
Trong lòng hắn hơi động, cỗ thân thể này trong nháy mắt quang hóa, biến thành ức vạn điểm sáng phân tán ra, mỗi một điểm sáng đều tạo thành một hạt.
Mà mỗi một hạt đều có được hoạt tính kinh người, tựa hồ mỗi một hạt đều là hắn, hắn tựa hồ có thể phân thân ức vạn.
Loại thời điểm này, cho dù có người hủy diệt đại bộ phận thân thể của hắn, coi như chỉ còn lại một giọt máu, thậm chí càng ít, hắn cảm thấy mình cũng có thể sống sót.
Loại năng lực này, thật quá kinh khủng, đây quả thực là bất tử chi thân, bất tử chân chính!
Rất nhanh, tất cả quang mang tụ hợp lần nữa, ngưng tụ thành Trần Diên Nhi, thân thể mỹ lệ đứng ở trong Hỗn Độn, trong mấy mét Hỗn Độn cũng không cách nào tới gần.
Ở trong phạm vi này, Đường Tăng cảm thấy mình là thần, ngay cả Hỗn Độn cũng lui tránh, mặc dù chỉ là một phạm vi rất nhỏ, nhưng cũng cực kỳ khủng bố.
Phải biết, nơi này chính là Hỗn Độn vô tận, không phải Tam giới.
Nếu ở Tam giới, Đường Tăng hoài nghi ý chí của mình có thể ảnh hưởng toàn bộ Tam giới.
- Loại cảm giác này, quá tuyệt vời!
Đường Tăng tán thưởng nỉ non, mặc dù ý chí chỉ tăng lên một chút, nhưng một chút này, lại làm cho ý chí phát sinh chất biến, đạt đến một loại trình độ doạ người.
Có lẽ bởi vì loại lực lượng ý chí này đặc thù, mỗi tăng lên một chút, đều sẽ có chất biến hóa, 22 điểm ý chí, uy lực đã viễn siêu năm mươi bốn điểm tiên lực.
Có lẽ là bởi vì loại lực lượng tiên lực này, so với lực lượng ý chí hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, tựa như nước bình thường cùng thủy ngân, căn bản không thể so sánh.
Tựa như một cân bùn đất cùng một cân Hoàng Kim, giá trị căn bản không thể so sánh, cách nhau một trời một vực.
- Ừm? Nhục thân của ta...
Lúc này Đường Tăng phát hiện, mình cảm ứng với nhục thân lần nữa rõ ràng, hơn nữa tựa hồ bởi vì ý chí của hắn tăng lên, trên nhục thân nguyên bản thuộc về hắn mang theo ý chí, cũng ẩn ẩn có chỗ tăng lên.
Chỉ bất quá nhục thân dù sao chỉ là nhục thân đơn thuần, không có tư duy của mình, cho nên sẽ không tự chủ hành động.
- Nhục thân, trở về!
Đường Tăng vội vàng triệu hoán.
...
Trong Hỗn Độn vô tận, Hạc Tử Tinh mang theo nhục thân của Đường Tăng nhanh chóng tiến lên, xuyên thẳng qua Hỗn Độn, tốc độ nhanh đến doạ người, chớp mắt ức vạn dặm.
Ngay cả ở trong Hỗn Độn, vẫn nhanh đến không cách nào tưởng tượng, đây chính là lực lượng của Thánh Nhân, cho dù Hạc Tử Tinh chỉ là ngụy Thánh, vẫn dọa người như cũ.
Bất quá lúc này tình trạng của Hạc Tử Tinh cũng không tốt, gương mặt xinh đẹp của nàng tái nhợt, khóe miệng mang huyết, hiển nhiên bị trọng thương.
Ở phía sau Hỗn Độn lăn lộn, cảm giác đè nén kinh khủng không ngừng bức bách đuổi theo.
Kia là Côn Luân Thánh Nhân.
Côn Luân Thánh Nhân cuồng nộ liều lĩnh đuổi theo, hắn phẫn nộ chính là Hạc Tử Tinh dám xông vào tiên lục hắn sáng tạo ra, đánh nổ Côn Lôn sơn.
So với cái này, chuyện Hạc Tử Tinh cứu Đường Tăng chỉ là chuyện nhỏ.
- Yêu nghiệt, ngươi chạy không được!
Sắc mặt của Côn Luân Thánh Nhân âm trầm, toàn thân phát ra thánh uy kinh khủng, để Hỗn Độn lui tránh, đuổi sát không buông.
Bất quá để Côn Luân Thánh Nhân khiếp sợ là, mặc dù Hạc Tử Tinh là ngụy Thánh, nhưng ở phương diện tốc độ lại ẩn ẩn nhanh hơn hắn một tia.
Mặc dù hắn suy đoán Hạc Tử Tinh hơn phân nửa là sử dụng một loại bí thuật cưỡng ép tăng lên tốc độ, nhưng cái này vẫn rất khủng bố, phải biết ngụy Thánh cùng Thánh Nhân cũng có chênh lệch thật lớn!
Cùng lúc đó, ở trong Hỗn Độn phía trước, Hạc Tử Tinh ôm nhục thân của Đường Tăng đang cực tốc tiến lên bỗng nhiên mở mắt, nhanh chóng xé rách mấy chỗ phong ấn mấu chốt, đồng thời phát lực muốn bay trở về.
- Ngươi tỉnh rồi?
Hạc Tử Tinh vui mừng:
- Đừng sợ, ta sẽ không để cho ngươi bị tên kia bắt về.