Mục lục
Đường Tăng Xuyên Tây Du (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Chỗ sâu nhất của Minh giới, nơi này chỉ có ba loại màu sắc là trắng xám đen.

Trên một ngọn núi lớn, không gian vặn vẹo, Đường Tăng trống rỗng xuất hiện.

Lúc này toàn thân Đường Tăng quần áo rách rưới, tóc bị đốt rụi, trên người đỏ một miếng tím một khối, đồng thời còn bị nội thương không nhẹ.

Thậm chí, lực lượng ý chí của hắn cũng tiêu hao hơn phân nửa, nếu không phải tu luyện Bất Diệt Chân Thân Quyết cùng Bất Tử Trường Sinh Kinh, chỉ sợ hắn cũng không kiên trì nổi, hiện tại thương thế đã không thể khôi phục nhanh chóng.

- Ai...

Đường Tăng suy yếu đứng lên, thở dài một hơi:

- Tình yêu của bần tăng, mới vừa xuất hiện nảy mầm, liền chết từ trong trứng nước!

- Là ai?

Bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng hét lớn.

Đường Tăng kinh hãi, vội vàng quay đầu, lại không nhìn thấy cái gì cả.

- Ai con mẹ nó dẫm lên ta!

Cái thanh âm kia vang lên lần nữa.

Lúc này Đường Tăng mới phát hiện thanh âm là từ dưới chân truyền đến, cúi đầu xem xét, lại nhìn thấy một bộ khô lâu, nhìn còn không hoàn chỉnh, đông một đoạn tây một đoạn, xương tay cùng xương đùi rơi khắp nơi, chung quanh còn có một số xương cốt, tựa hồ là xương ngón tay.

- Mẹ nó, ai nói chuyện đó?

Đường Tăng kỳ quái hỏi.

- Móa, ngươi dẫm lên ta rồi!!

Cái thanh âm kia lại vang lên, hơn nữa lần này còn nói tục.

Đường Tăng vội vàng giơ chân trái lên, sau đó lại giơ chân phải lên, mới rốt cục phát hiện, dưới chân lại có một cái đầu lâu.

Theo Đường Tăng tránh ra, đột nhiên nổi lên từng đợt âm phong, chỉ thấy những xương cốt dưới chân kia giống như sống lại, tự động bay lên, tổ hợp thành một bộ khô lâu hoàn chỉnh.

Đường Tăng mở to hai mắt nhìn:

- Mẹ nó, đây là cái đồ vật gì?

- Ngươi mới là đồ vật, cả nhà ngươi đều là đồ vật...

Khô lâu kia nói tục, xương quai hàm khẽ trương khẽ hợp, miệng nói tiếng người.

- Bang!

Khô lâu còn chưa nói xong, Đường Tăng đạp qua một cước, khô lâu vừa tổ hợp lên lại tan thành từng mảnh.

- Ngươi muốn chết!

Khô lâu hét lớn, âm phong nổi lên, xương cốt tản mát tổ hợp lần nữa:

- Dám dùng chân đạp bản vương, ngươi biết ngươi phạm vào tội gì không? Một cước này của ngươi có thể để ngươi ở mười tám tầng Địa Ngục dày vò một vạn năm ngươi biết không?

Đường Tăng lại giơ chân lên đạp qua một cước, khô lâu tan thành từng mảnh lần nữa, đồng thời khô lâu giật mình phát hiện, mình vậy mà trốn không thoát chân của Đường Tăng.

- Làm càn!

Đột nhiên âm phong gầm thét, thiên địa biến sắc, những khô lâu tản mát ra kia đột nhiên đón gió căng phồng lên, trong nháy mắt hóa thành cự nhân mấy chục trượng, cự nhân hoàn toàn do xương cốt tạo thành, đồng thời mặc Cốt Khải, tay cầm cốt thứ to lớn.

Kia lại là Minh binh, hơn nữa cấp bậc không thấp, lần này ngược lại để Đường Tăng kinh ngạc một chút, nhưng cũng chỉ thế thôi.

- Điêu dân lớn mật, dám động thủ với bản vương, hiện tại ngươi ngay cả cơ hội tiến vào mười tám tầng Địa Ngục cũng không có, bản vương diệt ngươi!

Minh binh lớn tiếng quát lớn, bỗng nhiên vung cốt thứ to lớn đâm về phía Đường Tăng.

Đường Tăng mặt không đổi sắc, chỉ thấy hắn đột nhiên vung mạnh Cửu Hoàn Tích Trượng, Cửu Hoàn Tích Trượng đón gió căng phồng lên, rất nhanh còn muốn to lớn hơn Minh binh.

Oanh một tiếng vang thật lớn, Minh binh kia trực tiếp bị oanh bạo.

- Cái gì?

Một Minh binh khác kêu sợ hãi, phải biết những Minh binh này đều là Huyền Quỷ đỉnh phong, tương đương với Huyền Tiên đỉnh phong, nhưng đối mặt tên kia, ngay cả một chiêu cũng ngăn không được?

Bất quá rất nhanh nó lại kiên cường, ở Minh giới, hoàn toàn chính xác có một ít cường giả, nhưng cường giả không có nghĩa là có thể khiêu khích tôn nghiêm của bọn hắn, bởi vì bọn hắn không chỉ đại biểu cho mình, còn đại biểu cho toàn bộ Âm giới, thậm chí là mặt mũi của Thiên Đình.

Thế là nó quát to lần nữa:

- Điêu dân lớn mật, ngươi biết bản vương là ai chăng?

Có toàn bộ Âm giới cho nó chỗ dựa, thậm chí còn có Thiên Đình làm hậu thuẫn, nó căn bản không sợ cường giả lạ lẫm này.

- Oanh!

Đường Tăng vung mạnh một trượng, đánh nổ Minh binh thứ hai, sau đó quát lớn:

- Điêu dân lớn mật, ngươi biết bần tăng là ai không?

A?

Đám Minh binh kia lập tức ngẩn người, bọn nó lại bị quát lớn?

- Rống, bản vương chẳng cần biết ngươi là ai, ngươi dám xuất thủ với bản vương, ngươi nhất định phải chết!

Minh binh thứ ba gầm thét, ra lệnh, lập tức tất cả Minh binh còn lại đồng thời xuất thủ, nghiền ép về phía Đường Tăng.

Ở những khô lâu kia nghĩ, coi như thực lực người trước mắt này rất mạnh, nhưng tối đa chỉ là một phương cường giả, hay thủ lĩnh thế lực nào đó ở Minh giới mà thôi, hắn căn bản không sợ.

- Như Lai Thần Chưởng!

Đường Tăng đưa tay oanh ra một chưởng, chưởng ảnh to lớn như màn trời, ầm ầm nghiền ép tới, trong thanh âm điếc tai nhức óc, những Minh binh cao trăm trượng kia bị đánh nát, hóa thành xương vỡ đầy trời.

- Như Lai Thần Chưởng?

Âm phong nổi lên lần nữa, bộ xương khô trước đó lần nữa tổ hợp ra, sợ hãi nhìn Đường Tăng:

- Sao ngươi lại biết Như Lai Thần Chưởng? Đến cùng ngươi là ai?

- Điêu dân lớn mật, bần tăng là Thần Tiên, còn không mau quỳ xuống hành lễ bồi tội?

Đường Tăng quát.

- Ngươi là Thần Tiên?

- Không sai, bần tăng chính là Kim Thiền Tử chuyển thế thân, Kim Thiền Tử, nghe nói qua chưa hả?

Vẻ mặt Đường Tăng cuồng ngạo, nhìn xuống khô lâu kia.

Đồng thời quang mang lóe lên, hắn khôi phục bộ dáng cũ, người khoác cà sa, tay cầm Cửu Hoàn Tích Trượng, bộ dạng cao tăng, bất quá trên đầu lại là kiểu tóc thời thượng.

- Ngươi ngươi ngươi... Ngươi là chuyển thế thân của thánh tăng Kim Thiền Tử?

Khô lâu trợn mắt hốc mồm.

Kim Thiền Tử, Tam giới ai không biết?

Đây chính là thánh tăng a, chỉ cần có chữ Thánh, thì sẽ không đơn giản, chỉ là về sau không biết vì sao, đột nhiên biến mất, rất nhiều năm sau mới xuất hiện lần nữa, biến thành người thỉnh kinh.

Khô lâu đối với sự tích của Kim Thiền Tử cũng có chỗ nghe thấy, thánh tăng Kim Thiền Tử tâm địa thiện lương, vô tư vô vị, đối xử mọi người hiền lành… ưu điểm nhiều lắm.

Nhưng tên trước mắt này, nhìn như thế nào cũng giống yêu quái hóa thân, gia hỏa này thật là Kim Thiền Tử chuyển thế thân?

Khô lâu cảm giác thế giới quan bị lật đổ, còn có cái gì bất hợp lý hơn sự tình trước mắt không? Xin nhờ, nó là Minh binh, lúc còn sống rất ít học, đừng có lừa nó a.

- Nhìn cái gì? Chưa thấy qua hòa thượng đẹp trai như vậy sao?

Đường Tăng thấy vẻ mặt khô lâu đờ đẫn nhìn mình, lập tức hất tóc, nghiêng nghị quát hỏi.

Cái này khiến khô lâu vốn không tin Đường Tăng nói, càng thêm không tin:

- Dám giả mạo thánh tăng Kim Thiền Tử, ngươi nhất định phải chết!

- Móa, dám không tin bần tăng, muốn ăn đòn!

Đường Tăng giận dữ, vung Cửu Hoàn Tích Trượng đập qua.

- Bang!

Khô lâu bi kịch bị nện nát lần nữa.

- Dừng tay, bản vương chính là Tần Quảng Vương, ngươi biết...

Khô lâu giận dữ, muốn gây dựng lại lần nữa.


- Tần Tần con mẹ ngươi!


Đường Tăng truy qua là một trận cuồng ẩu, đánh nát rất nhiều xương cốt, đánh cho khô lâu tự xưng Tần Quảng Vương không ngừng kêu thảm.


- Ngươi nhất định phải chết, ngay cả bản vương cũng dám đánh!


Tần Quảng Vương tức giận, bỗng nhiên hóa thành âm phong đào tẩu, phi độn về phía Địa phủ, đồng thời giận dữ hét:


- Có gan chớ đi, bản vương đi gọi Diêm La lão đệ, đến lúc đó sẽ cho ngươi đẹp mặt!


- Diêm La? Là Diêm La Vương kia?


Đường Tăng nhíu mày, sau đó vui vẻ ra mặt, vội vàng đuổi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK