Đường Tăng tuyệt đối là người thứ nhất!
- Ngộ Không, dẫn đường!
Đường Tăng nói.
- Cản bọn họ lại!
Vương Mẫu quát.
Lập tức trăm vạn thiên binh thiên tướng bên ngoài Nam Thiên môn đều động, không ngừng lập lòe, bắt đầu kết chiến trận.
Chỉ thấy trong lúc vô số đạo quang mang lập lòe, sát khí kinh khủng từ trong chiến trận bạo phát ra ngoài.
- Mỹ nữ, bần tăng khuyên ngươi nên bảo đám thiên binh thiên tướng này dừng lại, nếu không hôm nay sẽ xảy ra chuyện đẫm máu đó!
Đường Tăng nhìn về phía Vương Mẫu nương nương.
- Ngươi đang uy hiếp bản cung sao?
Vương Mẫu lạnh giọng nói.
- Ngộ Không, trói nữ nhân này lại, để nàng mở đường.
Đường Tăng đột nhiên nói với Tôn Ngộ Không.
- Sao?
Tôn Ngộ Không sững sờ.
Tử Lan và Tử Vi tiên tử đều sững sờ, đám người Trư Bát Giới và Sa Tăng thì lại càng ngẩn người, ngay cả Vương Mẫu nương nương cũng có chút không kịp phản ứng, Đường Tam Tạng này muốn làm gì?
Hắn... Hắn muốn bắt cóc ta?
Vương Mẫu nương nương cảm giác thế giới quan của mình bị lật đổ, hòa thượng này muốn nghịch thiên sao?
Bắt cóc Vương Mẫu nương nương, chuyện này quả thực so với năm đó Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung còn sai lầm lớn hơn nhiều!
- Ngộ Không, còn chưa động thủ sao?
Đường Tăng quát.
- Vâng, sư phụ!
Tôn Ngộ Không bỗng nhiên bắn về phía Vương Mẫu.
- Ngươi dám?
Vương Mẫu giận dữ, trên thân bỗng nhiên có thất thải tiên quang nở rộ, một đạo kết giới đột nhiên xuất hiện.
- Phanh!
Tôn Ngộ Không bị đẩy lùi ra ngoài.
- Sư phụ, trên người Vương Mẫu có pháp bảo hộ thân.
Tôn Ngộ Không nói.
Đường Tăng chợt lách người nắm lấy bả vai của Tôn Ngộ Không, đột nhiên biến mất, sau một khắc đã tiến vào bên trong kết giới của Vương Mẫu.
Sắc mặt của Vương Mẫu đại biến, nàng đã quên đi chuyện Đường Tam Tạng biết thuấn di, đồng thời trong lòng rung động, nàng rất muốn biết, thuấn di bình thường căn bản không có khả năng đột phá kết giới phòng ngự của nàng, nhưng Đường Tam Tạng thuấn di, không ngờ lại không quan tâm tới kết giưới của nàng.
- Phong bế pháp lực của nàng!
Đường Tăng quát.
Tôn Ngộ Không điểm ra một chỉ, thân thể của Vương Mẫu lập tức trở nên mềm nhũn, được Đường Tăng đỡ lấy.
- Ngươi dám...
Vương Mẫu kinh sợ.
- Lớn mật!
- Buông Vương Mẫu ra!
Xa xa, vô số thần tiên đều tức giận, trăm vạn thiên binh thiên tướng càng ngo ngoe muốn động.
- Bần tăng khuyên các ngươi bình tĩnh một chút, nếu không bần tăng sẽ không quan tâm tới chuyện lạt thủ tồi hoa đâu. Khi đó các ngươi gánh chịu nổi trách nhiệm sao?
Đường Tăng quát lạnh một tiếng.
Mặc dù cách nhau rất xa, nhưng bây giờ Đường Tăng đã là Kim Tiên chi cảnh, thanh âm có thể truyền bá đến một khoảng cách bên ngoài rất xa, khiến cho tất cả thần tiên bên ngoài Nam Thiên môn đều nghe được.
Lập tức những vị thần tiên kia đều theo bản năng dừng lại.
- Đường Tam Tạng, ngươi biết ngươi đang làm cái gì không? Ngươi đã phạm vào tội chết, trong tam giới không có đất dung thân cho ngươi nữa rồi!
Tử Vi tiên tử cảm thấy khó thở, đứng tại chỗ khẽ kêu, nàng hoàn toàn không nghĩ tới lá gan của hòa thượng này còn lớn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của nàng.
- Không sai, Đường Tam Tạng, nhất định ngươi sẽ phải chết, không ai có thể cứu được ngươi, dám bắt cóc Vương Mẫu, coi như hiện giờ ngươi bó tay chịu trói thì cũng sẽ chết không có chỗ chôn!
Thác Tháp Thiên Vương cũng hét lớn.
Đường Tăng lập tức dùng ánh mắt như nhìn thằng ngốc nhìn về phía Thác Tháp Thiên Vương, lại ra vẻ thương hại nói với Vương Mẫu:
- Xem ra có người rất muốn để cho bần tăng giết chết ngươi nha, hắn nói coi như bần tăng thả ngươi ra thì bần tăng cũng sẽ phải chết không có chỗ chôn, như vậy liệu trước khi chết bần tăng có nên kéo theo ngươi làm đệm lưng hay không?
Sắc mặt của Vương Mẫu nương nương biến hóa, dùng vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn về phía Thác Tháp Thiên Vương.
- Ngươi... Bản vương tuyệt không có ý tứ này!
Thác Tháp Thiên Vương biến sắc.
- Bớt nói nhảm đi, nếu không muốn để cho Vương Mẫu của các ngươi có chuyện thì lập tức tránh ra, nếu không hậu quả các ngươi hiểu rồi đó!
Đường Tăng quát.