- Sống lại rồi, thực sự là thần kỳ, đều chết hết hơn hai năm, lại vẫn có thể sống lại, công tác của Âm Tào Địa Phủ có vẻ làm hơi kém nhỉ.
Cuối cùng Trư Bát Giới cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Tiểu Bạch Long thì lại luôn luôn không phát biểu ý kiến gì.
Sau khi Đường Tăng nhìn thấy Quốc vương mở mắt ra, đầu tiên là một mặt mê man, một hồi lâu sau mới phục hồi tinh thần lại, nhất thời oán thầm phim truyền hình Tây Du Kí, trong phim, sau khi Đường Tăng cho Quốc vương ăn tiên đan, trong nháy mắt Quốc vương liền sống lại, cũng không biết Đường Tăng trong phim có bị đại ca Ngô Thừa Ân tìm tới cửa hay không.
- Là các ngươi cứu trẫm?
Quốc vương Ô Kê Quốc rốt cục triệt để khôi phục, ngồi dậy, nhìn mấy “người” dáng vẻ kì quái xung quanh.
Dù sao cũng là người chết qua một lần, mặc dù Quốc vương kinh ngạc với sự “kỳ quái” của Trư Bát Giới, nhưng cũng không kinh hoảng.
- Là sư phụ ta cứu ngươi.
Tôn Ngộ Không nói.
Cách tự xưng của Tôn Ngộ Không, có đôi khi là “ta”, lại có lúc là “yểm” (cũng có nghĩa là ta, nhưng cách phát âm khác nhau), Đường Tăng gần như có thể tìm tòi ra quy luật của hắn, tựa hồ có liên quan đến tâm tình.
- Đúng, sư phụ ta cứu ngươi.
Trư Bát Giới cũng trả lời.
Nhìn theo tầm mắt của mấy người, Quốc vương rốt cục nhìn thấy Đường Tăng, mặc dù thấy một người rõ ràng mặc quần áo cao tăng lại vẫn giữ tóc có chút kì quái, nhưng hắn vẫn như cũ vội vàng đứng dậy cảm kích nói:
- Đa tạ ân cứu mạng của cao tăng.
- Chuyện nhỏ ấy mà, không đáng gì.
Đường Tăng mỉm cười nói.
- Bất kể nói thế nào, các ngươi cứu trẫm, trẫm nhất định phải cảm tạ các ngươi.
Quốc vương thành khẩn nói.
- Quốc vương quá khách khí, thật sự không cần phiền phức.
Đường Tăng nghiêm túc nói, lập tức vội ho một tiếng:
- Hoàn cảnh ở nơi này thật là kém, ngay cả một người hầu hạ cũng không có.
Nhất thời, mấy người Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới che miệng cười trộm.
Quốc vương hơi sững sờ, lập tức phản ứng lại:
- Cao tăng chớ trách, bây giờ trẫm liền...
Hắn đang muốn nói vậy thì sẽ sắp xếp chỗ ở tốt nhất cho mấy người Đường Tăng, lại đột nhiên nghĩ đến, chính mình có chuyện lâu như vậy, không biết hiện tại vương quốc như thế nào.
Đường Tăng nhìn ra Quốc vương lo lắng, nói với Tôn Ngộ Không:
- Ngộ Không, các ngươi hộ tống Quốc vương bệ hạ trở lại, giải thích chuyện này một chút cho thái tử với Vương hậu.
- Vâng, sư phụ.
Tôn Ngộ Không cười hì hì, sau đó mang theo Quốc vương rời đi, Trư Bát Giới rảnh rỗi không chịu nổi, cũng đi tham gia trò vui.
Trước khi rời đi, Quốc vương lại cảm tạ lần nữa, cam kết sẽ báo đáp thật nhiều cho mấy người Đường Tăng.
Đường Tăng cũng không để ý, một quốc gia phàm nhân, có thể có vật gì tốt? Hắn bây giờ, ngay cả tiên nữ cũng lên giường cùng rồi, mỹ nữ phàm nhân đã không lọt nổi mắt xanh của hắn rồi.
- Keng, nhiệm vụ chính thức: Người cứu Ô Kê Quốc, giải cứu Quốc vương Ô Kê Quốc, đã hoàn thành, thưởng 1 thuộc tính điểm, 5 điểm kĩ năng.
Nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ vang lên trong đầu Đường Tăng, Đường Tăng nhất thời bỗng cảm thấy phấn chấn, rốt cục lại hoàn thành một nhiệm vụ, chuyện này ý nghĩa là thực lực của hắn lại có thể tiến thêm một bước nữa.
Mặc dù tu vi vẫn không hề tăng lên, thế nhưng ý chí nâng lên, có thể để cho tổng thể thực lực của hắn cũng đi theo nâng lên, sức mạnh ý chí, không thể khinh thường.
Lúc này số liệu của Đường Tăng đã biến thành:
Ký chủ: Đường Tăng
Siêu cấp Đường Tăng: cấp 36 (0/10)
Điểm kinh nghiệm: 9080000
......
Điểm thuộc tính chưa phân phối: 1
Điểm kĩ năng chưa phân phối: 5
......
Lúc trước đổi nước mọc tóc siêu cấp cùng những thứ như âu phục, ca-ra-vat kia, cũng tốn không ít, vì vải làm bộ âu phục kia không phải là vải bình thường, nên cũng không rẻ.
Đường Tăng đang chuẩn bị phân phối 1 điểm thuộc tính kia đến thuộc tính ý chí, đột nhiên âm thanh của hệ thống lại vang lên:
- Hiện tại tuyên bố nhiệm vụ chính thức: Ngăn cản Tôn Ngộ Không nhập ma. Thưởng 1 điểm thuộc tính, 5 điểm kĩ năng.
Giống như thường ngày, âm thanh hệ thống trực tiếp vang lên trong đầu Đường Tăng, nhưng lần này, Đường Tăng lại không hiểu sao lại cảm thấy một luồng hơi lạnh xông thẳng đến Thiên Linh Cái, tóc trực tiếp dựng thẳng lên, đánh rơi cả mũ cao tăng, đùng một cái rơi xuống đất.
------------