Nguồn:
-----------------
- Ngao...
Sắc mặt của Văn Thù Bồ Tát đại biến, đau đớn kịch liệt đánh gãy hắn thi pháp, thân thể cong tròn, cả người từ trên trời rơi xuống.
- A, con đánh bại người xấu, sư gia gia, con đánh bại người xấu.
Trư Cửu Muội vô cùng hưng phấn nhìn Đường Tăng khoe khoang.
- Ha ha ha ha, Cửu Muội giỏi lắm.
Đường Tăng cười to.
- Ha ha ha ha...
- Hắc hắc hắc hắc...
- Trứng của Văn Thù Bồ Tát cũng nổ...
Tôn Ngộ Không cùng đám người Ngưu Ma Vương, cũng cười nghiêng ngửa, khôi hài nhất chính là, người đánh nổ trứng của Văn Thù Bồ Tát, là người Văn Thù Bồ Tát cho rằng là Như Lai Phật Tổ chuyển thế thân.
Duy chỉ có Hồng Hài Nhi là vẻ mặt kinh ngạc, sau đó gương mặt xinh đẹp ửng đỏ trừng Đường Tăng, hỗn đản này dạy Tiểu Cửu Muội đồ vật gì a?
Ngoài ngàn mét, vẻ mặt Văn Thù Bồ Tát ủy khuất, nhanh chóng chữa trị thân thể, lần nữa bay lên, hắn khó có thể tin, Phật Tổ lại không biết dùng phương pháp gì đánh nổ tổ trứng của hắn.
Đây thật là sự tình Phật Tổ có thể làm ra sao?
Cái này quá hoang đường!
- A nha, hắn lại còn sống...
Trư Cửu Muội cả kinh kêu lên, sau đó lại đánh về phía Văn Thù Bồ Tát một chưởng.
Lần này Văn Thù Bồ Tát âm thầm cảnh giác, muốn né tránh công kích quỷ dị.
Nhưng sau một khắc...
- Bành...
Trứng nổ lần nữa, hắn kêu thảm từ trên trời rơi xuống.
- A… Cửu Muội lại đánh bại hắn!
Trư Cửu Muội reo hò.
- Chuyện này sao có thể?
Văn Thù Bồ Tát đau nhức kịch liệt, không khỏi kinh hãi, thật không hổ là Phật Tổ, vậy mà có được thủ đoạn thần kỳ như thế, ngay cả chuyển thế cũng cường đại như vậy, mình lại hoàn toàn không có sức phản kháng.
- Phật Tổ ngài nghe ta nói...
Văn Thù Bồ Tát chữa trị tổ trứng, lần nữa bay lên trời cao.
Nhưng Trư Cửu Muội lại không nghe, không nói hai lời vỗ tới một chưởng.
- Bành...
Trứng của Văn Thù Bồ Tát lại nổ, mặc dù không có lợi hại như Đường Tăng thi triển, có thể trực tiếp nổ tan địa phương kia, nhưng cũng để máu tươi vẩy ra.
Văn Thù Bồ Tát xui xẻo lần nữa kêu thảm rớt xuống.
- Cái này quá quỷ dị...
- Không được, bây giờ Phật Tổ còn không có thức tỉnh ký ức, có Đường Tam Tạng ở đó, bần tăng cũng không cách nào mang Phật Tổ đi...
Văn Thù Bồ Tát biệt khuất nghĩ, nhanh chóng chữa trị tổ trứng, không còn dám bay lên, ở dưới mặt đất quát:
- Đường Tam Tạng, nếu Phật Tổ có chuyện bất trắc, bần tăng bắt ngươi hỏi tội!
- Dám uy hiếp sư gia gia, Cửu Muội đánh ngươi!
Trư Cửu Muội tức giận, lại đánh ra một chưởng.
Hoàn toàn không cần nhắm chuẩn, chỉ cần xuất chưởng là được rồi.
Thế là Văn Thù Bồ Tát rất khổ cực, trứng lại nổ.
Phanh một tiếng, hạ thân của Văn Thù Bồ Tát đã chảy đầm đìa máu tươi.
- Ngao... trứng của ta...
Văn Thù Bồ Tát biệt khuất lại ủy khuất, căn bản không còn dám dừng lại, cũng không dám nói ngoan thoại, nhanh chóng chữa trị thân thể, sau đó xoay người rời đi.
Nhưng hắn vừa bay ra mấy ngàn mét, Trư Cửu Muội tựa hồ chơi nghiện, đột nhiên lại đánh ra một chưởng, trứng lại nổ, kêu thảm rơi vào trong hốc núi.
- Phật Tổ tha mạng a a a!!!
Văn Thù Bồ Tát kêu thảm, sau đó thi triển bí thuật trốn như điên, như cái mông phát hỏa, hắn thật sự là bị dọa sợ, thủ đoạn của Phật Tổ thật quá đáng sợ, nháy mắt liền đánh nổ tổ trứng của hắn.
- Ha ha ha ha...
Nhìn Văn Thù Bồ Tát hoảng sợ chạy trối chết, Đường Tăng cực kỳ cao hứng, ở nơi đó cười to.
Tôn Ngộ Không cùng Lục Nhĩ Mi Hầu cũng cười đau bụng, Trư Bát Giới, Sa Tăng còn có Ngưu Ma Vương cũng kém không nhiều, chỉ có Tiểu Bạch Long cùng Hồng Hài Nhi thì thận trọng hơn một chút, nhưng mặt mũi tràn đầy im lặng.
Đường đường Văn Thù Bồ Tát, lại bị một tiểu nha đầu liên tục đánh nổ tổ trứng mấy lần.
Đây quả thực là tổ trứng ưu thương danh phù kỳ thực!
Đoán chừng Văn Thù Bồ Tát sẽ có tâm lý bóng ma, không biết lần sau còn dám tới hay không.
Văn Thù Bồ Tát hẳn là may mắn, Đường Tăng sáng tạo loại thần kỹ ý chí này chỉ là lâm thời, sẽ không hình thành tổn thương vĩnh viễn, bằng không mà nói hắn sẽ thành thái giám Bồ Tát thứ nhất từ trước tới nay.
- Cửu Muội đánh chạy người xấu.
Trư Cửu Muội cũng reo hò.
- Cửu Muội tuyệt nhất!
Đường Tăng cười nói.
Lúc này Đường Tăng mới nhìn về phía Hồng Hài Nhi:
- Sao Văn Thù Bồ Tát lại xuất hiện?
Hồng Hài Nhi liếc mắt nhìn Đường Tăng, nói:
- Ta truyền Cửu Muội pháp thuật Phật gia, giống như đưa tới một chút cộng minh không biết, sau đó Văn Thù Bồ Tát tìm tới.
Kỳ thật Hồng Hài Nhi cũng có chút hoài nghi thân phận của tiểu gia hỏa, Văn Thù Bồ Tát khẳng định tiểu gia hỏa là Như Lai Phật Tổ chuyển thế thân như thế, đuổi theo không thả, khẳng định có căn cứ a!
- Pháp thuật gì?
Đường Tăng hiếu kì.
- Chỉ là một chút tiểu pháp thuật rất phổ thông, như siêu độ vong linh…
Hồng Hài Nhi nói:
- Cửu Muội, thi triển Phật pháp sư phụ dạy con một chút.
Hồng Hài Nhi đã chính thức thu tiểu gia hỏa làm đệ tử.
- Nha.
Tiểu gia hỏa cũng nhu thuận, chỉ thấy nàng chắp tay trước ngực, đôi mắt như biết nói chuyện nháy một cái.
Sau đó trên người tiểu gia hỏa tản mát ra Phật quang kim sắc, cực kỳ thuần khiết.
Trừ cái này ra thì cái gì cũng không có, không có bất luận dị tượng gì.
- Ồ?
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không nháy mắt mấy cái, trong mắt có kim quang thiểm hiện.
Lục Nhĩ Mi Hầu tựa hồ cũng phát hiện cái gì, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Nhưng Trư Bát Giới cùng đám người Ngưu Ma Vương lại không có phát hiện cái gì.
Mới đầu Đường Tăng cũng không phát hiện thứ gì, bất quá rất nhanh, hắn tựa hồ cảm ứng được trong sâu xa có đồ vật gì đó tới gần Trư Cửu Muội.
Đó là một loại lực lượng vô danh, cũng không phải ý chí.
- Đây là...
Đột nhiên Đường Tăng kinh ngạc đến ngây người, hắn rốt cục nhìn thấy, không phải thông qua mắt thường nhìn thấy, mà là thông qua ý chí cảm ứng được.
Kia là một đồ vật kim sắc, giống như lực lượng nào đó, cực kỳ thuần khiết, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ thành kính.
- Lực lượng tín ngưỡng!
Đường Tăng kinh ngạc, hắn nhận ra loại đồ vật kia, chính là lực lượng tín ngưỡng trong truyền thuyết, lúc này tiểu gia hỏa thi triển Phật pháp, giữa thiên địa có vô số lực lượng tín ngưỡng giống như trống rỗng xuất hiện, sau đó dung nhập thân thể của nàng.
Theo loại lực lượng tín ngưỡng kia tiến vào trong cơ thể tiểu gia hỏa, tu vi của tiểu gia hỏa vậy mà ẩn ẩn có xu thế tăng lên, đương nhiên loại tốc độ này cực kỳ chậm, cơ hồ có thể xem nhẹ.
- Là lực lượng tín ngưỡng?
Hồng Hài Nhi cũng kinh ngạc, sao tiểu gia hỏa có thể hấp thu lực lượng tín ngưỡng?
Bình thường mà nói, chỉ có được vô số người tế bái tín ngưỡng, mới có thể thu hoạch được lực lượng tín ngưỡng, bằng không mà nói trừ khi có bảo vật cướp đoạt được tín ngưỡng.
Bởi vì lực lượng tín ngưỡng không phải lực lượng thiên địa, không có khả năng trực tiếp hấp thu.
Mà ngoại trừ người trực tiếp được tín ngưỡng ra, còn có một loại khả năng, chính là... tồn tại siêu cấp chuyển thế thân, kiếp trước được người tín ngưỡng, kiếp này vẫn có thể hấp thu những lực lượng tín ngưỡng kia, bởi vì trên bản chất bọn hắn vẫn là một người.
Hồng Hài Nhi cùng Đường Tăng đều đã nghĩ đến sự tình này, hai người nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc.
- Không thể nào?
Sắc mặt của Đường Tăng cổ quái, chẳng lẽ tiểu gia hỏa này thật là Như Lai Phật Tổ chuyển thế thân?
Nếu thật như vậy, vậy liền quá khôi hài, quá hoang đường, Như Lai Phật Tổ sẽ biến thành nữ?
Đường Tăng còn không biết, đây hết thảy đều là hắn tạo thành, lúc trước hắn trong lúc vô tình lưu lại lạc ấn của Chân Thần ý chí, để Như Lai Phật Tổ chuẩn bị tiến vào luân hồi biến thành nữ.
Ý chí lạc ấn, không phải phù văn lạc ấn gì đó có thể so, ý chí lạc ấn, một khi hình thành, cơ hồ xem như một loại chân lý nào đó, trừ Thánh Nhân có thể không nhìn chân lý, dưới Thánh Nhân cơ hồ không cách nào chống lại cùng cải biến chân lý.
Mặc dù Như Lai Phật Tổ đã coi như nửa bước Thánh Nhân, cách Thánh Nhân chỉ một bước, nhưng cuối cùng vẫn không phải Thánh Nhân, cho nên dưới sự khinh thường bị Đường Tăng ám toán, lật thuyền trong mương.