Nguồn:
-----------------
Ý chí cường đại đã cảm ứng được một tia lực lượng đè nén, tựa hồ có uy hiếp to lớn đang đến gần.
- Rống...
Tiếng rống kia càng gần, tựa hồ đang thẳng tắp chạy tới đây.
Đường Tăng lo lắng, ngưng thần mà đối đãi, hắn cảm ứng ra, cỗ khí tức kia tựa hồ có Thánh uy ba động, nhưng lại xa xa không bằng Thánh Nhân chân chính.
- Chẳng lẽ là Bán Thánh?
Hắn suy đoán, sau đó huyết dịch khắp người sôi trào lên, kích động.
- Không biết bây giờ thực lực của ta như thế nào, so với Thánh Nhân khẳng định không cách nào so được, nhưng so với Bán Thánh thì sao?
Đường Tăng nhẹ giọng nỉ non.
Như Lai Phật Tổ chỉ là Bán Thánh, lại cơ hồ là người mạnh nhất của toàn bộ Tam giới.
Đường Tăng rất muốn biết, hắn hôm nay, cách Như Lai Phật Tổ có bao xa, hoặc là nói, cách Hung Thần lúc trước gần như không thể chiến thắng kia bao xa.
Rốt cục, Hỗn Độn Khí phía trước khuấy động, Thánh uy áp bách đến, mặc dù không có cảnh tượng kinh người như lúc trước Côn Luân Thánh Nhân xuất hiện, nhưng vẫn để trong lòng Đường Tăng nặng nề.
Càng gần, rốt cục, Đường Tăng nhìn thấy bản thể của tiếng rống, kia là một đầu cự thú giống như thằn lằn, thân dài hơn một trăm mét, toàn thân đều là lân giáp đen nhánh, nhìn qua liền cho người ta cảm giác lực phòng ngự kinh người.
Cái này căn bản là một con thằn lằn phóng đại vô số lần, bất quá thực lực của con thằn lằn này lại cực kỳ khủng bố, tuyệt đối tương đương với Như Lai Phật Tổ lúc trước.
- Rống!
Thằn lằn nhìn thấy Đường Tăng, lập tức rống to một tiếng đánh tới, Hỗn Độn cuồn cuộn, uy áp kinh khủng bao phủ tới.
- Như Lai Thần Chưởng!
Đường Tăng hét lớn, ngọc thủ hóa chưởng đánh ra, một đạo chưởng ảnh to lớn ở dưới uy năng ý chí ngưng tụ, xé rách Hỗn Độn, oanh sát về phía trước.
Hỗn Độn bị xé rách phạm vi hơn vạn mét, đại thủ kinh khủng phát ra quang huy kinh người đánh về phía thằn lằn.
Ầm vang một tiếng thật lớn, móng vuốt của thằn lằn đập nát cự thủ, tạo thành sóng xung kích kinh khủng khuấy động, sau đó tốc độ không giảm phóng tới Đường Tăng.
- Lực lượng thật lớn!
Đường Tăng rung động, hắn cảm giác được thằn lằn kia là dùng lực lượng nhục thân thuần túy, liền đập nát công kích của hắn.
Đây quả thực không thể tưởng tượng.
Bất quá ngẫm lại cũng thế, thằn lằn này không biết vì sao, tu vi rõ ràng đã đạt đến Bán Thánh cảnh, nhưng lại tựa hồ không có bao nhiêu trí tuệ, đoán chừng là Hỗn Độn thú đản sinh ở trong Hỗn Độn, cho nên nhục thân mới có thể cường đại như thế.
- Ngao...
Hỗn Độn Cự Tích mở miệng cắn tới, mùi máu tươi đập vào mặt.
Đường Tăng vội vàng thuấn di né tránh, xuất hiện ở ngoài ngàn mét, sau đó oanh ra một chưởng, lại là một chiêu Như Lai Thần Chưởng.
- Oanh!
Hỗn Độn Cự Tích linh hoạt quay người, móng vuốt to lớn đánh đến, trực tiếp đập nát Như Lai Thần Chưởng.
Bất quá lần này có lẽ không dự kiến kịp, quay người công kích, khiến cho lực lượng không đủ, cho nên mặc dù đập nát Như Lai Thần Chưởng, bản thân Hỗn Độn Cự Tích cũng bị đẩy lui vài trăm mét, đập vụn Hỗn Độn.
- Xem ra cũng không phải không thể chiến thắng a!
Đường Tăng mừng rỡ, có chút hiểu rõ thực lực của mình bây giờ, vậy mà đã có thể đối kháng Như Lai Phật Tổ lúc trước.
Sau một khắc, Đường Tăng thuấn di, dự định trực tiếp tiến vào trong cơ thể Hỗn Độn Cự Tích, nhưng lại bị một cỗ ba động kỳ dị ngăn cản.
- Vậy mà không cách nào tiến vào trong cơ thể nó?
Đường Tăng kinh ngạc.
- Ngang...
Hỗn Độn Cự Tích gầm thét, lần nữa đánh giết đến, miệng rộng mở ra, hàm răng sắc bén có hàn quang lập loè.
- Chết đi!
Đường Tăng gầm thét, lấy ra Cửu Hoàn Tích Trượng nện qua, dự định ngạnh hám một kích này.
Cửu Hoàn Tích Trượng mang theo uy năng kinh khủng đánh tới hàm răng của Hỗn Độn Cự Tích.
- Bang...
Một tiếng vang thật lớn, thần quang khuấy động, sau đó Đường Tăng bị đánh bay ra ngoài.
Đồng thời răng rắc một tiếng, răng của Hỗn Độn Cự Tích cũng xuất hiện vết rách.
Cái này khiến Đường Tăng chấn kinh, một trượng toàn lực của hắn, vậy mà chỉ đánh cho răng của Hỗn Độn Cự Tích xuất hiện vết rách, răng của Hỗn Độn Cự Tích cứng đến bao nhiêu?
- Ngang...
Hỗn Độn Cự Tích bị chọc giận, phát ra cuồng hống, lần nữa vồ giết tới.
- Xem ra phải dùng tuyệt chiêu!
Đường Tăng ngắm một chút, xác định Hỗn Độn Cự Tích này là con đực, lập tức thu hồi Cửu Hoàn Tích Trượng, sau đó vỗ ra một chưởng:
- Toái Đản Chưởng!
- Oanh!
Giữa hai chân sau của Hỗn Độn Cự Tích nổ tung, uy lực cực kỳ khủng bố, nổ bay cả nửa cái mông của Hỗn Độn Cự Tích, đồng thời vén đến Hỗn Độn Khí ở phụ cận lăn lộn.
Đường Tăng nhíu mày, xem ra sau khi ý chí tăng lên, uy lực của chiêu thần kỹ này cũng theo đó tăng lên, không chỉ có thể nổ trứng, còn biến tổ trứng thành vũ khí dẫn bạo, có thể sinh ra lực sát thương kinh khủng.
- Ngao ngao...
Hỗn Độn Cự Tích rú thảm, cúi đầu xem xét, lập tức trợn tròn mắt, tổ trứng của mình lại bị đánh nổ, vô cùng thê thảm.
- Lại ăn một chưởng của bần tăng!
Đường Tăng xuất kích, Như Lai Thần Chưởng oanh qua.
Chưởng ảnh to lớn trống rỗng ngưng tụ, nghiền ép Hỗn Độn, đổ ập vọt tới Hỗn Độn Cự Tích.
- Oanh...
Hỗn Độn lăn lộn, chưởng ảnh kinh khủng đánh bay Hỗn Độn Cự Tích, lân giáp nát không ít.
- Ngao rống...
Hỗn Độn Cự Tích liên tục gầm thét, nhưng ngay thời điểm Đường Tăng nghĩ nó sẽ phát điên, nó vậy mà xoay người chạy, hóa thành quang mang xông vào chỗ sâu trong Hỗn Độn.
- Chạy đi đâu?
Đường Tăng hét lớn, nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng tốc độ của Hỗn Độn Cự Tích này cực kỳ nhanh chóng, chớp mắt vạn dặm, trong nháy mắt liền chạy vô tung vô ảnh, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng rống giận dữ của Hỗn Độn Cự Tích, tựa hồ rất bi phẫn.
Nếu nó có trí tuệ, đoán chừng sẽ nói, cái này con mẹ nó là người nào a, hảo hảo chiến đấu, vậy mà một lời không hợp liền đánh nổ tổ trứng của nó, còn có thể vui sướng chiến đấu hay không?
...
- Làm sao nhanh như vậy?
Đường Tăng chấn kinh, thực lực của Hỗn Độn Cự Tích này cũng không có mạnh hơn hắn quá nhiều, nhưng tốc độ lại hoàn toàn nghiền ép hắn.
Bất quá tỉ mỉ nghĩ lại hắn liền minh bạch, Hỗn Độn Cự Tích này ở sinh ra trong Hỗn Độn, khẳng định đã sớm thích ứng hoàn cảnh trong Hỗn Độn.
Thậm chí, ở trong Hỗn Độn, nó tựa như cá ở trong nước, tốc độ ngược lại càng nhanh.
Chủ yếu nhất là, Hỗn Độn Cự Tích này đã là nửa bước Thánh cảnh, hẳn là có năng lực đặc thù nào đó, hoặc tương đối am hiểu phương diện chạy trối chết.
Đường Tăng không có truy sát Hỗn Độn Cự Tích, bởi vì xem như sử dụng thuấn di, cũng khó có thể đuổi kịp.
Sau khi dừng lại, Đường Tăng lần nữa bi phẫn, nhục thân của mình bị Hạc Tử Tinh nắm đi, thật chẳng lẽ mang thân thể nữ nhân trở về thỉnh kinh?
Ở trong Hỗn Độn ngây người thật lâu, Đường Tăng mới quyết định:
- Thân thể nữ nhân thì làm sao, chẳng lẽ nữ nhân không phải người sao?
Càng nghĩ càng bi phẫn:
- Móa, nếu chuyện này làm người ép hắn thỉnh kinh bất mãn, vậy để bọn hắn giúp bần tăng đi tìm nhục thân về!
Nghĩ như vậy, Đường Tăng liền mang tâm tình bi phẫn trở về.
Thế nhưng rất nhanh hắn lại bi phẫn phát hiện, mình lạc đường.
Ở trong Hỗn Độn, không phân rõ phương hướng, thậm chí bởi vì khoảng cách quá xa, ngay cả cảm ứng với Tam giới cũng biến mất, ai biết Hỗn Độn tiên lục ở góc nào, Tam giới lại ở phương hướng nào của Hỗn Độn tiên lục?
Dưới tình huống không biết làm gì, Đường Tăng đành phải từ trong hệ thống hoán đổi năng lực xuyên thẳng qua Hỗn Độn, hao phí trọn vẹn một trăm ức điểm kinh nghiệm, mới rốt cục trở về Tam giới.
Ở trong quá trình này, Đường Tăng cũng hỏi qua hệ thống, phải chăng có thể sử dụng năng lực xuyên thẳng qua Hỗn Độn tìm tới nhục thân của mình.
Nhưng hệ thống lại nói khoảng cách quá xa, một trăm ức điểm kinh nghiệm căn bản không đủ, hắn lập tức từ bỏ, hắn giết nhiều Tiên Đế cùng Đạo Tổ như vậy, mới được hơn một trăm triệu điểm kinh nghiệm, căn bản không đủ tiêu hao.
Trở lại Tam giới, điểm kinh nghiệm của hắn chỉ còn lại 30 ức.
Biên giới Tiên giới, Hỗn Độn Khí cuồn cuộn, một nữ nhân vô cùng xinh đẹp từ trong Hỗn Độn đi ra.
Bất quá nếu nhìn kỹ, lại phát hiện nữ nhân vô cùng xinh đẹp này đang dùng ngón tay móc lỗ mũi, đồng thời vẻ mặt không muốn sống nữa nói:
- Vương Mẫu thân yêu... A, hiện tại bần tăng như vậy, tựa hồ dễ dàng tiếp cận Vương Mẫu hơn a...