Nguồn:
-----------------
- Hắc hắc hắc, Bát Giới, sư phụ nói qua cái gì sinh mổ, lão Tôn giúp ngươi mổ bụng, lấy thai nhi ra.
Tôn Ngộ Không nghiêm túc vừa cười vừa nói.
- Cái gì? Ngươi dám... Ai u...
Sắc mặt Trư Bát Giới đại biến, muốn quát lên, lại đột nhiên kêu thảm, thai nhi trong bụng giãy dụa càng lợi hại hơn.
- Đại sư huynh chớ làm loạn.
- Hầu tử, ngươi muốn hại chết hắn sao?
Sa Tăng cùng Ngưu Ma Vương vội vàng kéo Tôn Ngộ Không lại.
- Ngộ Không nam nhân, ngươi chớ làm loạn.
- Đúng đúng đúng, từ từ suy nghĩ biện pháp, nhất định có biện pháp.
Một đám nữ đại thần cũng giật nảy mình, vội vàng ngăn Tôn Ngộ Không lại, sợ hắn thật một đao mổ bụng của Trư Bát Giới.
- Thế nhưng nếu không làm theo phương pháp sư phụ nói, vậy phải làm thế nào?
Tiểu Bạch Long mở miệng.
Lập tức, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau.
Đúng vậy, làm sao bây giờ?
Quay tới quay lui lại vòng trở về, nữ nhân sinh hài tử tối thiểu còn có thông đạo để hài tử ra, nam nhân sinh hài tử, sinh như thế nào đây?
- Ngô?
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không ngẩng đầu, ánh mắt xuyên thấu qua cung điện, thấy được bầu trời bên ngoài, lập tức mừng rỡ nói:
- Sư phụ trở về.
- Sư phụ trở về rồi?
- Sư phụ...
Đám người Sa Tăng đại hỉ, vội vàng chạy ra phía ngoài.
- Sư phụ, cứu mạng a...
Trư Bát Giới cũng gào lên, nhưng rất nhanh lại nằm xuống, bụng trướng đến lợi hại.
Cùng lúc đó, ngoài cung, một đạo quang mang từ trên trời giáng xuống, chính là Đường Tăng, bất quá thời khắc này Đường Tăng đang tức hổn hển.
- Ghê tởm, yêu quái kia thật biết chạy.
Trong khoảng thời gian này Đường Tăng một mực truy sát Thất Thải Lưu Ly Hoa Yêu, truy sát ngàn vạn dặm, không biết chạy qua bao nhiêu địa phương.
Tu vi của Thất Thải Lưu Ly Hoa Yêu viễn siêu Đường Tăng, chính là tồn tại cấp 67, nhưng lại bị uy năng ý chí của Đường Tăng khắc chế.
Mà cũng chính bởi vì tu vi của Thất Thải Lưu Ly Hoa Yêu quá cao, tốc độ phi hành nhanh, xa xa siêu việt tốc độ phi hành của Đường Tăng.
Nhưng tuyệt đối đừng quên, Đường Tăng biết thuấn di, hơn nữa còn là thần thông thuấn di, một cái thuấn di ít nhất mười vạn dặm.
Liên tục hai mươi ngày, Đường Tăng bắt lấy Thất Thải Lưu Ly Hoa Yêu không thả, truy sát nó đến tè ra quần.
Bất quá Thất Thải Lưu Ly Hoa Yêu thật sự rất giỏi chạy trốn, lên trời xuống đất, xuất quỷ nhập thần, chủ yếu nhất là độn địa, quá lợi hại, cho dù thuấn di vào lòng đất cũng khó mà truy tung, nếu không phải Đường Tăng có được ý chí cảm ứng thần kỳ, đã sớm mất dấu.
Dù vậy, vẫn ở ba ngày trước, Thất Thải Lưu Ly Hoa Yêu hoàn toàn biến mất, vô tung vô ảnh, ý chí cũng không cách nào tiếp tục truy tung.
Cấp 67 a, đây chính là vài tỷ điểm kinh nghiệm thậm chí nhiều hơn, thật là đáng tiếc, trong lòng Đường Tăng thở dài.
- Sư phụ...
- Sư phụ rốt cục trở về.
Lúc này đám người Sa Tăng từ bên trong chạy ra.
- Sư phụ, nhanh a, Nhị sư huynh sắp sinh.
Sa Tăng nóng nảy nói.
- Cái gì? Bát Giới sắp sinh?
Đường Tăng sững sờ, sắc mặt cổ quái tăng thêm tốc độ tiến vào cung.
- Đường Tăng nam nhân...
- Ngươi đã trở về, không có bị thương chứ?
Đám đại thần Nữ Nhi quốc vội vàng vây quanh, mà Nữ Vương càng sốt ruột, trực tiếp đi lên nắm tay Đường Tăng, vẻ mặt lo lắng.
- Có không thụ thương chứ? Có bắt được yêu quái kia không?
Nữ Vương lo lắng hỏi.
- Bệ hạ yên tâm, mặc dù không có bắt được, nhưng cho nó mười lá gan nó cũng không dám trở về.
Đường Tăng cực kỳ tự tin nói.
Hoàn toàn chính xác, bị Đường Tăng truy sát ngàn vạn dặm, mặc dù không có bị thương bao nhiêu, nhưng lại bị dọa sợ chết khiếp.
Bởi vì Thất Thải Lưu Ly Hoa Yêu có pháp lực thông thiên, lại bị Đường Tăng khắc chế gắt gao, bị đuổi theo cuồng ẩu, thật sự là phiền muộn muốn chết.
Dưới loại tình huống này, chỉ cần Thất Thải Lưu Ly Hoa Yêu không có tìm được biện pháp giải quyết, thì chắc chắn sẽ không trở lại.
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, vất vả ngươi.
Nữ Vương đại hỉ nói.
- Không khổ cực, sự tình của bệ hạ, là sự tình của bần tăng.
Đường Tăng trả lời.
Nữ Vương kinh hỉ, đôi mắt đẹp nhu tình nhìn Đường Tăng, Đường Tăng cũng nhu tình nhìn nàng.
- Ngao... Sư phụ, cứu mạng a...
Bỗng nhiên tiếng kêu thảm thiết của Trư Bát Giới từ bên trong truyền đến, lập tức đánh thức Đường Tăng cùng Nữ Vương.
- Nhanh nhanh nhanh, Đường Tăng nam nhân, Trư Bát Giới sắp sinh, ngươi có biện pháp không?
Nữ Vương lo lắng hỏi.
- Bệ hạ yên tâm, bần tăng tự có biện pháp.
Đường Tăng tự tin cười một tiếng:
- Ngộ Không, các ngươi hộ pháp cho vi sư.
- Vâng, sư phụ!
Tôn Ngộ Không nhảy lên một cái, ngăn tất cả mọi người ở bên ngoài.
- Sư phụ, người nhanh nghĩ biện pháp a, dáng vẻ của Nhị sư huynh thật thê thảm.
Sa Tăng sốt ruột nói.
- Yên tâm, không chết được đâu.
Đường Tăng cười nói, nhanh chân đi qua.
- Đường Tăng nam nhân...
Nhuế nhi điện hạ khẩn trương nói:
- Trư Trư hắn sắp sinh.
- Trư Trư?
Đường Tăng ngạc nhiên, ánh mắt cổ quái nhìn Trư Bát Giới cùng tiểu điện hạ một lần.
- Ngươi lui lại một chút, sự tình phía sau giao cho bần tăng.
Đường Tăng nói.
- Nha.
Mặc dù Tiểu điện hạ lo lắng, nhưng cũng nghe lời lui xuống.
- Sư phụ...
Trư Bát Giới thảm hề hề nhìn Đường Tăng, bụng vốn rất lớn, hiện tại lớn hơn, nâng lên cao cao, cảm giác bất cứ lúc nào cũng sẽ bị nổ bung, rất đáng sợ.
- Ta kháo.
Đường Tăng nhìn thấy cái bụng lớn kia, cũng đổ mồ hôi lạnh.
May mắn mình không có uống nước Tử Mẫu Hà, nếu không liền thảm rồi.
Thầm nghĩ, Đường Tăng cũng không có trì hoãn, lật tay một cái, một cái dao giải phẫu cực kỳ sắc bén xuất hiện ở trong tay, hàn quang lập loè, sắc bén bức người.
- Sư phụ, người...
Sắc mặt Trư Bát Giới đại biến.
- Bát Giới ngoan, đừng sợ, rất nhanh liền tốt.
Đường Tăng an ủi.
- Không được a sư phụ, lão Trư sẽ chết đó.
sắc mặt Trư Bát Giới trắng bệch, vẻ mặt hoảng sợ.
- Yên tâm, không chết được.
Đường Tăng nói xong liền muốn động thủ.
Trư Bát Giới vội vàng giãy dụa:
- Đừng a sư phụ...
Đường Tăng vội vàng ngăn chặn Trư Bát Giới:
- Đừng nhúc nhích, một đao liền tốt.
Nói xong liền muốn khai đao.
- Đại sư huynh cứu mạng...
Sắc mặt Trư Bát Giới đại biến.
- Oanh!
Bỗng nhiên bụng Trư Bát Giới phát sáng, gần như trở nên trong suốt, lập tức một cái quang cầu từ trong bụng bay ra.
- Ta dựa vào...
Đường Tăng giật nảy mình, dao giải phẫu cũng kém chút dọa rơi mất.
- Cái đồ vật gì?
Phía sau Sa Tăng cùng mấy người Nữ Vương cũng kinh hãi.
- Ngô?
Trong mắt Tôn Ngộ Không kim sắc lấp lóe, thấy được cảnh tượng trong quả cầu ánh sáng kia, lập tức kinh ngạc.
Chỉ thấy quang cầu bay ra bụng Trư Bát Giới, chậm rãi phiêu phiêu, lại rơi xuống trên bụng Trư Bát Giới.
- Bành...
Một tiếng vang nhỏ, quang cầu vỡ vụn, bên trong có một tiểu gia hỏa trơn bóng rơi ra, từ trên bụng Trư Bát Giới lăn xuống.
- Ôi mẹ nó...
Đường Tăng vội vàng tiếp được tiểu gia hỏa, đồng thời trợn mắt hốc mồm:
- Sinh? Ta sát, vậy mà thật sinh?
- Sinh sinh...
- Nhị sư huynh sinh rồi.
- Quá tốt rồi.
Tất cả mọi người đại hỉ, đồng thời cũng vô cùng giật mình, bởi vì phương thức sinh hài tử của Trư Bát Giới, quá khác biệt nữ nhân sinh hài tử, cái này hoàn toàn là trực tiếp xuất hiện ở trên bụng, như năng lượng thẩm thấu bụng, trực tiếp xuất thế.