Mục lục
Đường Tăng Xuyên Tây Du (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Dương Thiền che lấy khuôn mặt đỏ bừng rời Dao Trì, nhưng còn chưa đi xa, đột nhiên nghe phía sau có tiếng kêu thảm thiết.

- Xảy ra chuyện gì sao?

Dương Thiền vội vàng bay trở về, bất quá sau khi chạy trở về, Đường Tăng đã rời đi.

Khi nàng biết nguyên nhân, lập tức đờ ra một lúc, bất quá không biết vì cái gì, trong lòng nàng vậy mà ẩn ẩn có chút ngọt ngào.

Mặc dù không có nhìn thấy tình huống lúc đó, nhưng nàng cũng đại khái đoán ra, Đường Tăng khẳng định là bởi vì thổ lộ thất bại bị Ngọc Đế phát hiện, thẹn quá hoá giận, đánh cho Ngọc Đế một trận.

Đây quả thực là... không biết nói cái gì nữa rồi!

Dương Thiền che mặt, nhìn Ngọc Đế hai mắt bầm đen ở phía xa, thầm nối một tiếng tội lỗi.

...

Sau khi Đường Tăng đánh Ngọc Đế, liền rời Dao Trì, bất quá lại không có lập tức ly khai Thiên Đình, mà bay loạn ở trên không Thiên Đình.

- Nói ra mặc dù bần tăng đã tới Thiên Đình không ít lần, nhưng rất nhiều địa phương của Thiên Đình còn chưa từng đi a.

Đường Tăng nỉ non, lúc này ẩn nặc khí tức, phi hành ở trên không, thưởng thức cảnh sắc của Thiên Đình.

Dù sao rất nhiều địa phương của Thiên Đình là không thể tự tiện xông vào, mặc dù thực lực của Đường Tăng cường đại, nhưng cũng không muốn quá phách lối.

Cảnh sắc nơi này xác thực ưu mỹ, cung điện nối liền không dứt, không nhìn thấy bờ, cường thịnh mà huy hoàng, mỹ lệ mà hùng vĩ.

Không bao lâu, Đường Tăng nhìn thấy một địa phương kỳ quái, nơi đó thụy thải bốc hơi, quang mang màu xanh tản mát ra, hư hư thực thực như có chí bảo.

Đường Tăng đang muốn đi qua tìm tòi hư thực, bỗng nhiên nhìn thấy bảy đạo quang mang từ phía trước bay tới, hắn vội vàng đưa tay chỉ, bảy đạo quang mang lập tức rớt xuống.

- Cứu mạng...

- A, không...

Thanh âm bảy nữ tử truyền đến, rất có loại cảm giác tuyệt vọng.

Đường Tăng nghi hoặc, có khoa trương như vậy sao? Dù sao cũng là Thần Tiên, không có khả năng ngã chết a?

Hắn vội vàng bay qua, lại không có nhìn thấy bảy nữ tử kia, chỉ ở phía dưới thấy được sáu vòng xoáy khổng lồ.

- Bảy tiên nữ kia sẽ không phải rơi vào trong sáu vòng xoáy này chứ?

Đường Tăng kinh nghi, suy đoán sáu vòng xoáy này là đồ vật gì, làm sao lại xuất hiện ở Thiên Đình?

Hơn nữa nơi này tựa hồ phòng vệ sâm nghiêm, nếu không phải hắn có được năng lực thuấn di, cũng không thể tiến vào nơi này.

Bỗng nhiên Đường Tăng cảm ứng được mấy đạo khí tức cường đại tới gần, vội vàng trốn đi.

Rất nhanh, chín Thiên Tướng đuổi tới phụ cận sáu vòng xoáy khổng lồ.

- Không tốt rồi, Thất Tiên nữ rơi vào vòng xoáy luân hồi...

- Nguy rồi, là thực vật đạo...

- Chết chắc, chúng ta sẽ bị Ngọc Đế trừng phạt.

Sắc mặt mấy Thiên Tướng trắng bệch.

Đường Tăng trốn ở trong tối nghe vậy, sắc mặt lập tức cổ quái:

- Vừa rồi bảy đạo quang mang kia là Thất Tiên nữ?

Mặc dù tới Thiên Đình rất nhiều lần, nhưng hắn còn chưa bao giờ thấy qua Thất Tiên nữ, vừa rồi chỉ tiện tay chỉ một cái, ai có thể nghĩ, vậy mà đánh Thất Tiên nữ xuống, hơn nữa còn để các nàng không cẩn thận rơi vào vòng xoáy luân hồi?

Lúc này Đường Tăng cũng nhớ ra, Thiên Đình đích thật là có hình chiếu của Lục Đạo Luân Hồi, lúc trước Trư Bát Giới là từ nơi này bị ném vào súc sinh đạo.

Hiện tại Thất Tiên nữ cũng rơi xuống, hơn nữa còn tiến vào thực vật đạo.

Sắc mặt Đường Tăng cổ quái, vẻ mặt áy náy:

- A Di Đà Phật, tội lỗi tội lỗi.

Hắn vội vàng thuấn di rời đi, lo lắng Ngọc Đế phát cuồng.

Cùng lúc đó, nội bộ Dao Trì, trong một tiểu viện, Tử Lan tiên tử tưới nước cho một gốc cây nhỏ, bỗng nhiên bụng tản mát ra ánh sáng bảy màu.

Đồng thời, bụng nàng vốn chỉ có chút nhô ra, lập tức lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nâng lên.

- Ai u...

Tử Lan biến sắc:

- Xảy ra chuyện gì?

Đúng lúc này Tử Vi tiên tử đến tìm Tử Lan, nhìn thấy vẻ mặt Tử Lan thống khổ vịn vách tường, vội vàng tới đỡ nàng.

- Tử Lan, muội sao vậy?

Tử Vi tiên tử lo lắng nói.

- Bụng, đau quá...

Trên gương mặt xinh đẹp của Tử Lan tràn đầy mồ hôi.

Tử Vi tiên tử thấy bụng của Tử Lan phát ra quang mang bảy sắc, đồng thời càng ngày càng lớn, không khỏi kinh ngạc:

- Sẽ không phải sắp sinh chứ?

- Hẳn là sẽ không, còn sớm lắm, không biết xảy ra chuyện gì...

Tử Lan mệt mỏi nói, cảm giác tinh lực toàn thân muốn bị rút sạch.

- Ta đi tìm Ngộ Không.

Tử Vi tiên tử nói liền rời đi.

- Đừng đi...

Tử Lan muốn ngăn cản, nhưng Tử Vi tiên tử lại không nghe, nhanh chóng rời đi, đồng thời bay thẳng ra Dao Trì, bay về phía Nam Thiên môn.

Tử Lan bất đắc dĩ, đành phải vịn lương đình, đi đến tiểu viện của mình.

Mặc dù là tiểu viện, nhưng cũng là tiểu viện của Thiên Đình, tiên khí lượn lờ, cảnh sắc tuyệt đẹp.

Tử Lan vào trong nhà, nằm xuống trên giường bằng dây leo, lúc này mới thở dài một hơi.

Lúc này bụng của nàng đã không còn tiếp tục hở ra, nhưng giống như hoài thai tám tháng, bất cứ lúc nào cũng sẽ xuất sinh.

Đồng thời, trước đó xuất hiện ánh sáng bảy màu, cũng dần dần thu lại, chỉ là ngẫu nhiên có hào quang bảy màu lấp lóe, không chú ý còn không nhìn thấy.

- Bảo Bảo, con muốn ra sao? Không nên gấp, ra quá sớm sẽ ảnh hưởng thiên phú của mình.

Trên mặt Tử Lan lóe ra quang huy mẫu tính, vẻ mặt hạnh phúc.

- Phụ thân con là đại anh hùng chiến thiên đấu địa, con cũng không thể quá yếu nha.

- Bất quá, không biết con là tiểu Hầu tử, hay Tử Lan Hoa nhỉ?

Tử Lan nói một mình, hạnh phúc trên mặt làm sao cũng không che giấu được, nàng nhớ tới thời gian từng theo Ngộ Không chơi đùa.

Không nghĩ tới, chỉ chớp mắt, mình cũng sắp làm mẫu thân, thời gian trôi qua thật nhanh.

...

- Ngươi nói cái gì?

Ngọc Đế nghe nói Thất Tiên nữ rơi vào Lục Đạo Luân Hồi, sắc mặt đại biến, trực tiếp xách cổ Thiên Tướng kia lên.

- Tiểu nhân cũng không biết xảy ra chuyện gì, bảy vị công chúa bay qua trên không Lục Đạo, đột nhiên rơi xuống...

Vẻ mặt Thiên Tướng sợ hãi, trước kia Thất Tiên nữ cũng thường xuyên bay qua nơi đó, nhưng không có việc gì a, hắn căn bản không biết xảy ra chuyện gì.

Theo lý thuyết địa phương có Lục Đạo Luân Hồi là không thể tùy tiện bay loạn, nhưng Thất Tiên nữ là nữ nhi của Ngọc Đế, người ta quyền lực lớn a, dù sao cũng chỉ là bay qua không trung, trên trời khắp nơi đều là đường, người ta lười đường vòng a.

Trước kia không có gì, sao lần này lại đột nhiên xảy ra chuyện?

Thiên Tướng này cũng cảm thấy oan uổng, Ngọc Đế lão nhân gia ngài cũng không ra quy định không thể bay qua khu vực trọng yếu, có thể trách ta sao?

Nhưng hắn nào dám nói, hiện tại Ngọc Đế thật đang bão nổi.

- Nhanh điều tra, truyền ý chỉ của trẫm, để Diêm Vương cũng hỗ trợ điều tra, bảy nữ nhi của trẫm đầu thai đến địa phương nào rồi...

...

Đường Tăng ly khai Thiên Đình, ngựa không ngừng vó hạ phàm.

Đám người Tôn Ngộ Không một mực chờ ở bên bờ Khổ Hải, không có việc gì liền nằm ngổn ngang.

Tiểu Bạch Long thì ngẫu nhiên xuống biển dò thám tình huống, mặc dù ở trong biển sẽ mất đi pháp lực, nhưng hắn dù sao cũng là Long, cho dù mất đi pháp lực, thuỷ tính cũng cực kỳ kinh người, tốc độ rất nhanh.

- Soạt...

Bọt nước tóe lên, Tiểu Bạch Long lần nữa bò lên trên bãi cát, Long thân to lớn xuất hiện, chờ nước Khổ Hải rơi xuống, pháp lực khôi phục, lập tức biến thành thân người.

- Tứ sư đệ, thế nào?

Sa Tăng vội vàng hỏi.

- Tiểu Bạch Long, nói một chút, đáy biển là dạng gì?

Tôn Ngộ Không cũng vội vàng hỏi.


- Trong biển cũng có sinh linh, bất quá nơi này rất cổ quái, sinh linh trong biển tựa hồ không cách nào lên bờ, có lực lượng vô danh ngăn trở bọn chúng.


Tiểu Bạch Long nói.


- Thực lực những sinh linh kia mạnh không?


Lục Nhĩ Mi Hầu cũng hỏi thăm.


- Còn tạm, bất quá nơi này chỉ là biển cạn, không biết có khác biển sâu hay không.


Tiểu Bạch Long lắc đầu:


- Khổ Hải này quá lớn, ta trong lúc nhất thời khó mà thăm dò.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK