Nguồn:
-----------------
Sắc mặt của Hồng Hài Nhi cũng cổ quái, nàng đương nhiên biết Như Lai Phật Tổ bị Tôn Ngộ Không nhập ma đánh cho bị ép ứng kiếp, trốn vào luân hồi.
Nhưng nàng không nói gì, cũng sẽ không nghĩ đến, Như Lai Phật Tổ sẽ đầu thai đến trong bụng Trư Bát Giới, cái này thật sự là quá hoang đường, đây là nghiệt duyên a!
Mà hiện tại, Như Lai Phật Tổ chuyển thế thân, vậy mà thành đồ đệ của nàng?
Không biết có một ngày Như Lai Phật Tổ thức tỉnh ký ức, sẽ phản ứng như thế nào?
Hồng Hài Nhi có chút không dám nghĩ, mình vậy mà thu Như Lai Phật Tổ làm đệ tử, đây là sự thực sao?
- Sư gia gia...
Trư Cửu Muội còn thi pháp, chắp tay trước ngực, mở hai mắt thật to nhìn Đường Tăng, tựa hồ đang hỏi có thể kết thúc chưa.
- Được rồi, Cửu Muội thật ngoan.
Đường Tăng cười cười, mặc dù cảm thấy tiểu gia hỏa thật có thể là Như Lai Phật Tổ chuyển thế thân, nhưng hiện tại nàng vẫn là nàng.
Chỉ cần Như Lai Phật Tổ một ngày không thức tỉnh ký ức, tiểu gia hỏa liền mãi mãi là đồ tôn của nàng.
Đồng thời Đường Tăng cũng có chút lo lắng, nếu ký ức của Như Lai Phật Tổ thức tỉnh, Trư Cửu Muội vẫn là Trư Cửu Muội sao?
Một đoàn người hạ xuống đất, đi vào biên giới vực sâu.
Đường Tăng nhìn thoáng qua vực sâu không đáy phía dưới, sau đó nhìn Hồng Hài Nhi nói:
- Ngươi mang Cửu Muội trở về đi, Văn Thù Bồ Tát trong thời gian ngắn hẳn là sẽ không đến nữa.
- Sư gia gia, con không đi...
Tiểu gia hỏa biến sắc, nước mắt lập tức chảy ra.
- Văn Thù Bồ Tát không đến, những người khác thì sao?
Hồng Hài Nhi hỏi.
- Những người khác?
Đường Tăng cười hắc hắc:
- Nếu là nam, Cửu Muội có thể đối phó.
Hồng Hài Nhi nghe vậy, gương mặt xinh đẹp hơi đỏ lên, tức giận trừng mắt nhìn Đường Tăng, gia hỏa này lại làm ra loại pháp thuật cổ quái kia, thật sự là bất thường.
Hoàn toàn chính xác quá bất thường, mặc kệ tu vi cao bao nhiêu, chỉ cần một cái Toái Đản Chưởng, đều có thể giải quyết.
Đương nhiên, tiền đề là nam, bởi vì theo Đường Tăng biết, nữ không có trứng chim a!
Ý chí thần kỹ uy lực quá lớn, có thể không nhìn đẳng cấp tu vi, chỉ cần không phải Thánh Nhân, đều khó mà chống cự.
Không cần suy nghĩ loại thần kỹ này trâu bò bao nhiêu, chính bởi vì quá trâu bò, cho nên rất khó sáng tạo ra.
Xem như Đường Tăng, bây giờ cũng khó có thể tiếp tục sáng tạo một loại ý chí thần kỹ, cái này không chỉ cần lực lượng ý chí cường đại đến trình độ kinh người, càng phải lý giải thấu triệt cách vận dụng ý chí.
Vẻn vẹn chỉ là lực lượng ý chí, liền khó mà đạt tới, sở dĩ Đường Tăng có thể đạt tới 21 điểm, là bởi vì hệ thống cho.
Nếu dựa vào bản thân tu luyện, muốn tu luyện thuộc tính ý chí tới trình độ như vậy, còn khó hơn thành Thánh.
- Vậy nếu là nữ thì sao?
Hồng Hài Nhi hừ lạnh một tiếng, hỏi.
- Nữ... Cũng không cần sợ, Thần Tiên bình thường hẳn không phải đối thủ, coi như ngươi đánh không lại, cũng có thể mang theo Cửu Muội chạy trốn, đến lúc đó đến tìm bần tăng, bần tăng đánh nổ tổ trứng của nàng!
- Sư phụ, nữ không có tổ trứng.
Sa Tăng nhắc nhở.
- Sao con biết?
Đường Tăng hỏi.
- Ách, cái này, cái này...
Sa Tăng vò đầu, sắc mặt đỏ bừng.
Hồng Hài Nhi cũng đỏ bừng cả mặt, trừng mắt nhìn Đường Tăng.
Tôn Ngộ Không cùng đám người Ngưu Ma Vương thì ở một bên cười trộm.
- Sư gia gia, tổ trứng là cái gì a?
Trư Cửu Muội hỏi.
- Tổ trứng là bảo bối của nam nhân.
Đường Tăng nói.
- Cửu Muội, đừng nghe hắn nói lung tung.
Hồng Hài Nhi vội vàng ngăn cản Trư Cửu Muội tiếp tục hỏi thăm, trừng mắt nhìn Đường Tăng, trách Đường Tăng dạy hư tiểu gia hỏa.
- Hắc hắc...
Đường Tăng cười hắc hắc, nhưng trong lòng đang tự hỏi một vấn đề...
Không biết có thể sáng tạo một loại thần kỹ, một chưởng đi qua, có thể để nữ nhân cao triều hay không?
Đường Tăng cảm thấy mình đối với nữ nhân vẫn rất dịu dàng.
- Ồ?
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không nhìn về phía bầu trời bên phải.
Đường Tăng cũng có phát giác, nhìn lại bên kia, chỉ thấy rất nhiều người cưỡi mây cuồn cuộn mà đến, cầm đầu là một người tiên phong đạo cốt, râu tóc bạc trắng.
Ở phía sau lão giả kia, còn có bảy tám thanh niên, tu vi đều ước chừng ba bốn mươi cấp, thực lực không bình thường.
- Các ngươi là ai? Dám nhổ đi Nhị Trang sơn, phải bị tội gì!
Một thanh niên vừa rơi xuống đất liền quát, điểm chỉ đám người Đường Tăng.
- Nhị Trang sơn?
- Nguyên lai ngọn núi này gọi Nhị Trang sơn.
Đám người Tôn Ngộ Không bừng tỉnh đại ngộ.
- Hắc hắc, các ngươi sai lầm, ngọn núi này không phải chúng ta nhổ đi, nhổ đi ngọn núi này là một người khác hoàn toàn.
Tôn Ngộ Không nhảy lên trước nói.
- Còn dám giảo biện.
- Chính là các ngươi nhổ, nếu không vì sao nơi đây chỉ có mấy người các ngươi?
- Đúng, là các ngươi, làm còn không dám thừa nhận?
Đám thanh niên kia lòng đầy căm phẫn, một mực chắc chắn là đám người Đường Tăng nhổ Nhị Trang sơn.
- Ngươi nói cái gì? Có gan nói lại lần nữa!
Đường Tăng lập tức nổi giận.
- Nói liền nói, các ngươi là cường đạo, vậy mà nhổ đi Nhị Trang sơn, còn không mau mau quỳ xuống thỉnh tội?
Một thanh niên chỉ vào Đường Tăng quát.
- Tê liệt!
Đường Tăng giận dữ, vỗ qua một chưởng.
- Bành!
- Ngao...
Tổ trứng của thanh niên kia lập tức nổ tung, huyết dịch nhuộm đỏ đũng quần.
- Sư huynh...
- Ngươi dám động thủ!
- Các sư huynh đệ, diệt hòa thượng kia!
Đám người kia giận dữ, nhao nhao xuất thủ.
- Toái Đản Chưởng!
Đường Tăng hét lớn, nhanh chóng đánh ra mấy chưởng.
- Bành bành bành...
Nổ tung liên tiếp, tổ trứng của mấy thanh niên kia liên tục nổ tung.
- A...
- Ngao...
- Trứng của ta...
Đám thanh niên kia sắc mặt đại biến, nhao nhao quỳ rạp xuống đất, hai tay che lấy nơi đó.
- Nghiệt chướng, ngươi muốn chết!
Lúc này lão giả tiên phong đạo cốt cầm đầu kia quát.
- Toái Đản Chưởng!
Đường Tăng mới mặc kệ nhiều như vậy, trực tiếp vỗ qua một chưởng.
- Không biết tự lượng sức mình!
Lão giả kia là Đạo Tổ cảnh cấp 61, không để Đường Tăng vào mắt chút nào, trực tiếp điểm ra một chỉ...
Nhưng pháp lực của hắn vừa phát ra, chỉ nghe…. Bành một tiếng, nương theo đau nhức kịch liệt không cách nào hình dung, tổ trứng của hắn cũng nổ tung.
- Ngao...
Sắc mặt lão giả đại biến, trực tiếp quỳ xuống, thân thể co lại, thật sự là quá đau.
- Móa, để các ngươi xông! Bần tăng đánh chết các ngươi!
Đường Tăng vung lấy Cửu Hoàn Tích Trượng xông qua, trực tiếp cuồng nện.
- Bành!
Đầu một thanh niên bị nện nổ tung.
- Răng rắc...
Một người khác eo lưng bị đạp nát.
- Nghiệt chướng, ngươi dám...
Lão giả tiên phong đạo cốt kia tức giận, hắn tu vi cao nhất, nhục thân cũng cường đại, nhanh chóng chữa trị tổ trứng, sau đó bộc phát thần quang vô lượng bắn tới Đường Tăng.
- Toái Đản Chưởng!
Đường Tăng trở tay liền là một chưởng.
- Bành!
Tổ trứng của lão giả tiên phong đạo cốt lại nổ, hắn ngao một tiếng, lần nữa quỳ xuống, thật sự là quá đau.
Đường Tăng tiếp tục nện, một trượng nện nổ lồng ngực một thanh niên, người kia trực tiếp vẫn lạc.
- Đinh, thu hoạch được 300 vạn điểm kinh nghiệm.
- Đinh, thu hoạch được 400 vạn điểm kinh nghiệm.
- Đinh, thu hoạch được 250 vạn điểm kinh nghiệm.
- Đinh...
Trong đầu không ngừng xuất hiện thanh âm hệ thống nhắc nhở, tinh thần của Đường Tăng đại chấn.
Đường Tăng vung vẩy Cửu Hoàn Tích Trượng cuồng nện, những thanh niên nói năng lỗ mãng kia liền bị diệt sạch.
- Ngươi... Ngươi...
Lão giả tiên phong đạo cốt tức giận đến toàn thân phát run, sát khí sôi trào, lần nữa chữa trị tốt tổ trứng, xông lại muốn liều mạng với Đường Tăng.
- Toái Đản Chưởng!
Đường Tăng đánh nổ tổ trứng của nổ lão giả, sau đó xông lại cuồng nện.
- Bang!
Cửu Hoàn Tích Trượng nện ở trên đầu lão giả, vang lên thanh âm điếc tai nhức óc.
Mặc dù lão giả dùng pháp lực gánh vác được lực lượng đập nện, nhưng vẫn để đầu hắn đau nhức kịch liệt, giống như muốn nổ tung.
- Đường Tam Tạng, thủ hạ lưu tình!
Bỗng nhiên một tiếng quát từ trên trời truyền đến, chỉ nhìn thấy Thái Bạch Kim Tinh vội vàng từ trên trời bay xuống, muốn ngăn cản Đường Tăng.
- Toái Đản Chưởng!
Đường Tăng trở tay là một chưởng.
Sau đó tổ trứng của Thái Bạch Kim Tinh cũng nổ, kêu thảm từ trên đám mây rơi xuống.