Phòng này rất yên tĩnh, tọa lạc ở một vị trí khá gần biệt thự.
Anh ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt tĩnh tâm.
Hiện tại Vu Kiệt đã đạt đến cảnh giới hóa kình cấp bảy đỉnh phong, anh cần củng cố nó thật vững chắc.
Đồng thời, anh cũng phải cố gắng tìm kiếm, lúc đột phá cảnh giới cũng là lúc anh cảm nhận được đại đạo Đồ Thiên.
Mặc dù có xung đột với đại đạo của bản thân, nhưng vẫn phải tiếp tục điều chuyển mới được.
“Bây giờ mình phải nhanh chóng đạt được phong thánh trong thời gian ngắn nhất”.
Vu Kiệt siết chặt nắm tay, có hơi nóng ruột.
Bởi vì anh vừa biết được một tin từ chỗ Triệu Hoa Tây.
Bình thường cảnh giới võ giả được các gia tộc có thế lực bảo trợ sẽ dựa trên thứ bậc quy định ở Hoa Hạ để phân loại, thấp nhất cũng là cảnh giới nửa phong thánh.
Cho nên hiện tại, anh càng nôn nóng muốn trở nên mạnh mẽ hơn.
Chỉ có như vậy mới có thể bảo vệ chính mình, bảo vệ người nhà, bảo vệ dân chúng Hoa Kiều bị người ta bức hiếp.
Vu Kiệt nhắm mắt lại, lúc này trong đầu anh chợt xẹt qua một cảnh tượng.
Đó là tại nhà họ Thường ở Lạc Thành.
Năm tên phong thánh liên thủ với nhau hòng giết chết anh.
Thiên địa pháp tắc chính là cảnh giới mà anh không cách nào chống lại nổi.
Trong lúc đó, bản thân anh cũng suýt mất mạng.
Nếu không phải nhờ viên đá kia thì có lẽ đã không còn anh của hiện tại.
Lúc ở trên núi lửa anh đã từng nhìn thấy.
Chính là năm tên phong thánh bị hành hạ ngược đãi kia ra sao.
Nếu có được sức mạnh đó, bản thân sẽ không cần phải lo lắng nữa.
Hình ảnh lướt qua trong đầu anh bỗng dưng biến đổi.
Đột nhiên anh nhớ đến chuyện ở chùa Hàn Sơn.
Một anh chống lại bốn tên hòa thượng, không sử dụng năng lực của võ giả, cũng khó khăn lắm mới thắng được.
Rồi đến lúc đối phó với con lừa trọc kia, nếu như không có thiên kiếp…
Nói đến rốt cuộc, tất cả đều bởi vì thực lực vẫn còn quá kém mà thôi.
Anh mường tượng đến những hiểm nguy chưa biết đang chực chờ.
Giang hồ truyền thừa, gia tộc truyền thừa!
Và cả thánh địa Tu La, Huyết Cương Bắc Băng,…
Những kẻ này chắc chắn không chịu sống yên ổn.
Thiên Đạo quả nhiên thích đùa bỡn với mình, càng không chung đường càng muốn để bọn họ gặp nhau.
Thậm chí còn chu đáo sắp xếp xung đột giữa mình và những người đó.
Vu Kiệt nghĩ, nếu muốn bảo vệ người khác, thực hiện trọng trách của một Lang Vương, bảo vệ Hoa Hạ, người dân Hoa Hạ và những người thân yêu bên cạnh mình.
Anh chỉ có thể làm cho mình trở nên mạnh mẽ hơn nữa!
Lúc này khao khát muốn trở nên mạnh hơn trong Vu Kiệt càng lúc càng to lớn.
Anh không cam lòng dậm chân mãi ở cảnh giới này, nếu đã quyết định đối diện với nó, vậy thì phải nâng cấp bản thân.
Trong đầu tự nhiên trở nên trống rỗng, Vu Kiệt dần dần bước vào trạng thái thiền định.
Cùng lúc đó.