Các võ sĩ đừng phía sau hắn ta cũng rất phấn khích.
Bình thường chỉ thấy cậu chủ Yamaguchi của bọn họ trêu chọc mấy người đẹp trong nước, cô gái ngoại quốc này vẫn là lần đầu thấy.
Người đẹp ngoại quốc rụt rè lắc đầu, rơm rớm nước mắt.
"Không, tôi không đi".
Thân thể mỏng manh của cô ta khẽ run lên, ánh mắt không ngừng nhìn về phía bên cạnh.
Nhưng không ai đứng ra giúp cô ta.
Yamaguchi Harayo thấy vậy lại càng hưng phấn hơn.
"Không sao, anh đây sẽ chăm sóc cô em tận tình".
Yamaguchi Harayo liếm láp khóe miệng, yết hầu khẽ di chuyển lên xuống.
Cuối cùng thì hôm nay hắn ta cũng có thể tìm được việc gì đó để làm, trút bỏ phần nào những cảm xúc không vui của mình.
Đúng lúc hắn ta đang chuẩn bị kéo người phụ nữ này đi.
Đột nhiên, có một người đàn ông bên cạnh đưa tay ra trực tiếp chắn trước mặt người đẹp ngoại quốc.
Trông hắn rất cao lớn, cũng vô cùng mạnh mẽ, giống như một người thường xuyên đến phòng gym tập luyện.
"Cậu chủ Yamaguchi, đây là bạn gái của tôi, anh giơ cao đánh khẽ nhé".
Người đàn ông nhăn mặt, gượng cười nói.
Hắn vốn là người Đông Thành, sao lại không biết người trước mặt là ai được chứ.
Nếu như chỉ sờ mó vợ mình một chút thì thôi vậy, giờ lại muốn đưa đi, hắn sao mà nhịn được.
"Mày đang dạy tao hành sự đấy à?"
Ánh mắt Yamaguchi Harayo lạnh như băng nhìn về phía người đàn ông đó.
Người đàn ông nọ bị ánh mắt sắc lạnh kia dọa đến nỗi run bần bật.
"Không không không, thưa cậu chủ Yamaguchi, cậu là cậu chủ cao quý của tổ chức Yamaguchi, bạn gái tôi không phải là người hoàn hảo gì, sao có thể xứng với cậu chủ được, hay là bỏ đi ạ".
Người đàn ông vội vàng van xin, khom người nói.
Ngọn lửa giận trong lòng Yamaguchi Harayo lại bùng cháy.
Vẻ mặt hắn ta có chút dã man, hung ác nói: "Ông đây chính là thích chơi loại này, mày muốn cản tao?"
Người đàn ông sợ tới mức lùi lại một bước, mồ hôi nhễ nhại.
"Không không không, tôi..."
Hắn càng lúc càng hoảng sợ, đưa mắt nhìn ngó xung quanh, nhưng không có ai tiến tới giúp đỡ.
Tay người phụ nữ nước ngoài đang nắm lấy cánh tay hắn, sợ hãi vô cùng.
Người đàn ông hoảng loạn, không biết tiếp theo phải nói gì.
Có điều hắn cũng không có cơ hội để nói nữa.
Chỉ thấy Yamaguchi Harayo trực tiếp túm lấy cổ người đàn ông kia, sau đó siết chặt.
"Ông đây chính là người lớn nhất Đông Thành này, muốn làm gì thì làm, mày thật là một kẻ có mắt như mù!"
"Bộp!"