Nhưng có vẻ càng trở nên tà ác hơn.
Cô ta chậm rãi đi về phía cô hầu gái, thờ ơ nói: "Xin tha sớm hơn chút không phải là được rồi sao?"
"Nếu như lúc đó mày quỳ xuống xin tha, thì sao tao phải lãng phí thời gian như vậy!"
"Dám bất kính với người trong tổ chức Yamaguchi của tao, tao sẽ khiến mày hối hận cả đời!"
Yamaguchi Shizuka cười khẩy, nhìn chòng chọc cô hầu gái như thể đang nhìn thấy Vu Kiệt.
Bàn tay cô ta khẽ nhúc nhích, đúng lúc đụng phải chai bia mà cô ta đã uống trước đó.
Yamaguchi Shizuka tàn nhẫn đập chai bia đó vào đầu cô hầu gái.
“Choang!”
Đầu của cô hầu gái cũng lập tức rỉ máu, từ thái dương chảy xuống.
Yamaguchi Shizuka không dừng lại, vẫn tiếp tục đập chai thủy tinh đã vỡ trên tay vào người cô hầu gái.
Cô hầu gái bất giác giơ hai tay lên ôm đầu che chắn kịp thời, nên không bị thương quá nặng.
Có điều, thấy cô hầu gái cố ý né tránh, Yamaguchi Shizuka càng tỏ ra khó chịu hơn.
“Mày dám ra tay với người của tao! Tao phải giết chết mày!”
"Tao nhất định phải lấy mạng mày! Không ai trong bọn mày có kết thúc tốt đẹp đâu!"
“Bụp bụp bụp…”
Yamaguchi Shizuka cảm thấy tay nhẹ tênh, cô ta nhìn thấy mảnh thủy tinh vỡ vụn vương vãi khắp mặt đất, trên tay chỉ còn lại chiếc cổ chai.
Bây giờ cô ta đang trong trạng thái điên cuồng, thấy trong tay không còn gì cả đột nhiên có chút nóng nảy.
Mắt cô ta lóe lên, nhìn thấy chiếc roi da cách đó không xa.
Trên đó vẫn còn vết máu đỏ sẫm.
Yamaguchi Shizuka nhanh chóng cầm chiếc roi lên, trên môi nở nụ cười tà ác, giáng liên tiếp mấy roi vào người cô hầu gái.
“Vụt! Vụt! Vụt!”
Những âm thanh dữ dội lần lượt vang lên, chỉ thấy cô hầu gái đã bị đánh đến nỗi cả người xụi lơ.
Tất cả quần áo trên người cô ta cũng in hằn vết roi, máu đỏ tươi rỉ ra.
Cuối cùng khuôn mặt của Yamaguchi Shizuka mới lộ ra vẻ thoải mái, cô ta cảm thấy mình sắp trút hết cơn giận rồi.
Tốc độ xuống tay của cô ta càng ngày càng nhanh!
Đột nhiên.
“Rầm!”