Họ chém thanh Katana trên tay về phía Vu Kiệt với sự tức giận tột độ.
Lưỡi kiếm dữ tợn lao về phía Vu Kiệt như chẻ tre.
Tổng cộng có ba thanh kiếm đang chuẩn bị chém về phía Vu Kiệt.
Có điều, Vu Kiệt giơ thanh kiếm trên tay lên chém ngang, chặn ba mũi kiếm kia.
Anh lạnh lùng nhìn đám võ sĩ của tổ chức Yamaguchi trước mặt.
"Trên võ đài này, bọn mày không ký giấy sinh tử, tao sẽ không giết bọn mày".
“Có điều, tội không đáng chết nhưng phải bị trừng phạt!"
Vừa dứt lời, Vu Kiệt sát phạt quyết đoán, vung kiếm sang ngang.
“Rắc!”
Một âm thanh chạm vào xương cốt vang lên, không ngờ bởi vì tốc độ quá nhanh, ba âm thanh kia bỗng hòa làm một.
Vu Kiệt một kiếm vung ra, ba cánh tay đang cầm kiếm Katana rơi xuống đất.
Vu Kiệt lúc này như một ác thần, khiến tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt.
Hiện tại, người xem đứng dưới võ đài đã không còn những suy nghĩ trước đó nữa.
Cảnh tượng đẫm máu, máu tươi tràn tứ phía, đây vốn là cảnh tượng mà bọn họ đang mong chờ để xem.
Nhưng người bị chém lại là người của nước Tịch, là người của tổ chức Yamaguchi.
Đây là lần thứ nhất, lần thứ hai mà Vu Kiệt ra tay tàn nhẫn.
Dáng vẻ chặt đứt tay người khác không chớp mắt này khiến tất cả bọn họ đều cảm thấy sợ hãi tột độ.
Còn có cảnh một mình anh đối kháng với ba võ sĩ, điều này khiến bọn họ càng thêm kiêng nể.
Bọn họ có thể cảm nhận được người này rất nguy hiểm!
Những người ở Thượng Võ đường cũng bị sốc.
Mặc dù trong lòng bọn họ rất phấn khích vì đã đánh bại đám người của tổ chức Yamaguchi, nhưng dáng vẻ này của Vu Kiệt cũng khiến bọn họ phải sợ sệt.
Giống như ma vương tại thế, chém giết tất cả mọi người.