Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con ngươi như nước mùa thu của Nhâm Tử Huyên nhìn Lưu Minh từ trên xuống dưới, dường như muốn nhìn thấu người đàn ông thần bí này.

 

Lưu Minh cười khổ một tiếng, cũng không có nói gì.

 

Sau khi ăn xong cơm tối đơn giản, Lưu Minh bắt đầu giúp Nhâm Tử Huyên tiêu diệt quỷ hồn trên người.

 

“Em phải làm sao?”

 

Nhâm Tử Huyên hít một hơi thật dài, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại.

 

Lưu Minh xách túi đeo chéo rách nát ra, anh nói: “Nằm trên giường đất, cởi quần áo, sau đó đưa lưng về phía anh!”

 

 

Vân Thủy Gian.

 

Hai bố con đang yên lặng ăn tối trong biệt thự.

 

“Đúng rồi, con gái, hôm nay Lưu Minh gọi điện tới, hỏi con rốt cuộc bị làm sao, hai đứa phát triển đến mức nào rồi!”

 

Mạc Thiên Nam không nhịn được hỏi.

 

“Cái gì mà phát triển đến mức nào, bố cho rằng con đang yêu cái tên khốn đó sao?”

 

Trong đầu Mạc Liên Y nổi đầy vạch đen, cô trừng mắt long lanh nước nhìn bố mình.

 

Từ sau khi tên khốn đó tới nhà mình, bố liền nhớ mãi không quên anh, còn bảo mình liên lạc với anh nhiều hơn.

 

Nếu không phải chủ ý tồi tệ của bố thì đâu gây ra nhiều chuyện như vậy.

 

Mạc Thiên Nam ngượng ngùng cười, cũng không nói gì thêm. Ông ta hiểu con gái mình, nếu mình nói nữa, e là con gái sẽ nổi giận.

 

“Đúng là nhắc đến chuyện không nên nói!”

 

Nhớ tới chuyện hôm nay mình gặp phải ở trước cửa nhà Lưu Minh, Mạc Liên Y liền tức giận, ăn thêm mấy miếng, cảm thấy không có khẩu vị gì, cô ta liền lên lầu.

 

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng cô ta vẫn gọi cho bạn thân của mình.

 

“Nương nương à, tình hình chiến tranh sao rồi? Cái tên nhà quê kia thấy cậu ăn mặc gợi cảm như vậy, có phải liền chảy nước miếng không?”

 

Lý Văn Dao ở đầu dây bên kia cười nói.

 

“Hừm, đừng nhắc tên khốn Lưu Minh kia với tớ nữa, nhắc đến hắn làm tớ thấy phiền quá”.

 

Mạc Liên Y hừ lạnh một tiếng.

 

“Xem ra cô cả Mạc kinh doanh đều thuận lợi của chúng ta lại chịu khuất phục trước tên nhà quê kia!”

 

Lý Văn Dao trêu ghẹo: “Nói đi, rốt cuộc là sao? Nói không chừng tớ còn có thể giúp cậu nghĩ kế!”

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK