Thạch Thái Nhiên lắc đầu, cũng không biết Lưu Minh làm như vậy có dụng ý gì, thật ra thì anh ta cũng không muốn Lưu Minh làm như vậy, suy cho cùng nhà Chu Hầu cũng có chút sức mạnh, nếu thật sự giết gã ta, e rằng sẽ rất phiền toái.
“Sở dĩ tôi giữ lại mạng hắn chính là để cho cậu có cơ hội trả thù, tôi muốn đích thân cậu trả lại cho hắn những gì hắn đã gây ra với cậu, tôi muốn cậu thành lập công ty của riêng mình, để cậu dựa vào bản lĩnh của mình, khiến Chu Hầu chẳng còn cái gì”.
Lưu Minh mặt đầy nghiêm túc nói.
“Anh Minh, tôi…”
Lúc này Thạch Thái Nhiên mới hiểu rõ ý của Lưu Minh, trong lòng đau xót, không nhịn được lau nước mắt.
“Còn nữa, cậu không cần lo lắng tình hình ở chỗ chú Thạch và thím, tôi đã bảo lão Lâm giúp đỡ chăm sóc họ rồi, hơn nữa có thời gian tôi cũng sẽ giúp họ đi châm cứu, tin rằng họ sẽ có thể giống như người bình thường nhanh thôi”.
Lưu Minh vỗ vai Thạch Thái Nhiên.
“Anh Minh, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ không khiến anh thất vọng đâu”.
Thạch Thái Nhiên gật đầu đầy cố gắng.
“Được rồi, cũng không còn sớm nữa, quay về nghỉ ngơi đi, ngày mai cậu còn phải đi báo cáo trình diện đấy”.
Lưu Minh bắt đầu hạ lệnh đuổi khách.
Thạch Thái Nhiên cũng không ở lại lâu, anh ta dứt khoát đi ra ngoài cửa.
“Thạch Đầu, nhận lấy!”
Đột nhiên, hình như Lưu Minh ném thứ gì đó qua, Thạch Thái Nhiên nhanh tay nhanh mắt nhận đồ vào tay.
“Anh Minh, xe này…”
“Cậu cứ lái đi, dù sao tập đoàn Thiên Nam cách thành phố Nam cũng xa, hơn nữa cậu tan làm đi đến bệnh viện cũng thuận tiện hơn chút!”
Nói xong, Lưu Minh liền đóng cửa.
“Anh Minh, vậy anh thì sao, bây giờ không có xe, ra ngoài rất bất tiện!”
“Nhà cậu không phải có chiếc xe đạp hai tám kiểu cũ sao? Ngày mai cậu mang qua để ở cửa nhà cho tôi!”
“Đúng rồi, anh Minh, thẻ này cho anh!”
Thạch Đầu vỗ đùi, lúc này mới nhớ ra tiền thắng được ở sòng bạc còn chưa đưa cho Lưu Minh.
“Thẻ kia cậu cầm đi, giúp chú thím trả xong tiền viện phí, còn thừa thì coi như là tiền vốn bước đầu gây dựng sự nghiệp, hết tiền lại nói với tôi!”
Nói xong, Lưu Minh đóng cửa lớn lại.
Ban đêm trong hẻm nhỏ có chút tối, thỉnh thoảng có làn gió đêm thổi qua hơi lạnh.
Nhưng Thạch Đầu lại cảm thấy trong lòng ấm áp, cuộc đời u tối của anh ta cũng đã nhìn thấy ánh sáng.
Mấy chục năm sau, thời điểm anh ta nắm giữ một phe đế quốc thương mại, anh ta vẫn không quên được ban đêm trong hẻm nhỏ này.
Giữa vân thủy, biệt thự nhà họ Mạc.
Mạc Liên Y vừa vào cửa liền nhận được điện thoại của cô bạn thân.
“Nương nương, phượng bay đến đâu rồi? Có cần tớ tiến cử một khách sạn tình nhân cho cậu không!”