Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Người đàn ông tên là Trần Trường Thanh, là một trong những người theo đuổi Hạ Chi, mấy ngày trước hắn ta vừa tỏ tình với cô, cô nói lấy sự nghiệp làm trọng từ chối hắn ta, nhưng còn chưa đến mấy ngày, hắn ta lại nhìn thấy cảnh tượng này trước mắt, nhất thời cảm thấy có một vùng thảo nguyên lớn chụp lên đỉnh đầu hắn ta.  

 

Lưu Minh nghiêng mình tránh một cước của người đàn ông, cũng không có ra tay, mà dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn ta.  

 

“Trần Trường Thanh, anh điên rồi”.  

 

Hạ Chi vội vàng bảo vệ Lưu Minh phía sau, trợn mắt nổi giận đùng đùng nói với cậu thanh niên.  

 

“Tôi rất tỉnh táo. Nếu như không phải hôm nay bị tôi đụng phải, tôi vẫn không biết bộ mặt thật của đồ gái điếm cô đâu”.  

 

Trần Trường Thanh hùng hổ nói.  

 

“Còn cái tên nhà quê mày nữa, là đàn ông thì đứng ra đấu một trận với tao, núp sau lưng phụ nữ thì có bản lĩnh gì, mày chính là một tên hèn nhát, con hoang!”  

 

“Chẳng lẽ bố mẹ mày không dạy mày nói sao? Loại rác rưởi như mày thật sự nên vứt về lò đào tạo lại đi!”  

 

Vốn dĩ Lưu Minh không muốn để ý đến cậu sinh viên này, nhưng hắn ta nói chuyện thật sự rất khó nghe, trong cuộc đời Lưu Minh thứ mà anh không muốn nghe nhất chính là hai chữ con hoang này.  

 

Nói xong, Lưu Minh đẩy Hạ Chi ra còn mình đi lên phía trước, nhìn chằm chằm Trần Trường Thanh, hắn ta chỉ cảm thấy dường như mình bị một con mãnh thú leo lên đầu, mồ hôi lạnh không kiềm được chảy sau lưng, hắn ta theo bản năng sợ hãi trước Lưu Minh.  

 

Cuối cùng vẫn là tức giận chiến thắng bản năng, Trần Trường Thanh hô lớn một tiếng, trực tiếp vọt về phía Lưu Minh.  

 

Lưu Minh cũng không hề tức giận với hắn ta, trực tiếp đá Trần Trường Thanh cách xa hai ba mét, Trần Trường Thanh ôm bụng hồi lâu cũng không bò dậy nổi.  

 

Lưu Minh hừ lạnh một tiếng, cũng không tiếp tục dây dưa, mà đi thẳng về phía đại học y.  

 

Vừa rồi lúc gọi điện, ông Lâm đã nói rồi, bảo anh đi vào phòng làm việc của hiệu trưởng chờ ông ta.  

 

Hai người Lưu Minh và Hạ Chi vai kề vai đi trong sân trường, nhìn qua giống như một cặp đôi yêu nhau bình thường trong trường học.  

 

“Mẹ kiếp, tên đó là bạn trai của hoa khôi Hạ?”  

 

“Tên khốn này sau có thể để hoa khôi xách bữa sáng chứ, không biết hoa khôi là để cưng chiều sao?”  

 

“Điểm mấu chốt là hoa khôi đại học y chúng ta đi bên cạnh hắn, hình như dáng vẻ hắn không hề vui lắm!”  

 

Sinh viên đang trên đường lên lớp vẫn dõi theo theo Lưu Minh, trong mắt thiếu chút nữa phun ra lửa.  

 

Thật là tức chết mà!  

 

Dựa vào cái gì mà người ta có hoa khôi xách bữa sáng đi theo phía sau, mình chỉ có thể xách bữa sáng đi sau lưng khủng long thôi.  

 

Một vài nam sinh nhìn bạn gái bên cạnh mình, lại nhìn tay đang xách bữa sáng, thiếu chút nữa ném thức ăn xuống đất.  

 

...  

 

“Bình thường ông Lâm không quan tâm đến chuyện trường học, hôm nay sao đột nhiên lại triệu tập chúng ta đến chứ?”  

 

“Đúng vậy, chẳng lẽ xảy ra chuyện lớn gì sao?”  



“Bí thư Lý, rốt cuộc có chuyện gì thế?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang