"Chuyện gì vậy?"
Bạch Trạch nhíu mày, không nhịn được hỏi.
"Ha ha!"
Triệu Bân cười khẩy rồi kể lại mọi chuyện cho Bạch Trạch.
"Ha ha, thú vị, không ngờ đường đường là cô chủ nhà Mạc Thiên Nam lại ở chung với một tên quê mùa đến từ nông thôn!"
Bạch Trạch cũng cười, vốn dĩ hắn ta còn không định tìm Lưu Minh tính sổ, nhưng ai ngờ lại gặp phải Mạc Liên Y ở đây, chắc đây cũng là ý trời rồi.
"Dẫn cô ta đi!"
"Bọn khốn các người, mau thả tôi ra, không thì tôi báo cảnh sát đó!"
"Tên khốn nhà anh, đừng có đụng vào tôi!"
"Hầu Tông Dư, mau bảo mấy tên tay sai của anh cút ngay, không là tôi chắc chắn sẽ nói cho bố tôi biết đó!"
Mạc Liên Y không ngừng giãy dụa, nhưng một cô gái say khướt như cô ta sao có thể là đối thủ của mấy tên đàn ông.
"Cô hai à, lâu rồi không gặp, còn nhớ họ Bạch tôi không?"
"Là anh? Tên khốn nhà anh, anh định làm gì tôi?"
"Không làm gì cả, chỉ là mời cô uống với tôi mấy ly mà thôi!"
Bạch Trạch cười lạnh nói.
"Tôi cảnh cáo anh tốt nhất là đừng có mà làm bậy, không thì bố tôi chắc chắn sẽ không tha cho anh đâu!"
"Ha ha, cô hai à, cô cảm thấy tôi sẽ sợ bố cô chắc?"
Sau đó, Bạch Trạch cũng không nói gì thêm, trực tiếp sai bảo đàn em của mình kéo Mạc Liên Y đi về phía cầu thang.
"Có con nhóc này trong tay, không sợ tên Lưu Minh kia không đến!"
"Thực ra, hắn không đến cũng tốt, tôi đây rất muốn nếm thử xem mùi vị của nữ thần băng sơn ở Đường Hải ta!"
Triệu Bân cười nói.
"Bạch Trạch, anh vừa về Đường Hải đã gây chuyện trong quán bar của tôi rồi! Điều này có vẻ không thích hợp thì phải?"
Lúc này, bỗng dưng có một cô gái chậm rãi đi xuống từ trên cầu thang.
Cô gái kia mặc một chiếc đầm đỏ, mái tóc đen óng ả xõa ngang vai trông có vẻ khá là dịu dàng, làn da trắng nõn giống như trứng gà lột, đôi mắt to tròn nhấp nháy như biết nói, đôi môi đỏ mọng như son. Cô ta vừa mở miệng nói chuyện là hai bên má lại lộ ra lúm đồng tiền.
Cô gái mặc váy đỏ kia chính là Tần Tư Tư - bà chủ quán bar.
"Tư Tư, sao tôi có gây chuyện trong quán bar của em chứ? Chẳng qua chỉ là cần mượn cô ta một chút thôi, em yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không làm cô ta bị thương".
Bạch Trạch cười nói.
"Nếu xảy ra chuyện thật thì sau này anh cũng đừng đến quán bar của tôi nữa!"
Tần Tư Tư lạnh lùng nói.