Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lưu Minh nói.  

 

“Chẳng trách ăn mặc quê mùa như vậy, hóa ra là nhà quê lên”.  

 

Huyền Tư Giai bĩu môi, trong lòng càng khinh thường thêm.  

 

“Có xe có nhà không?”  

 

Lúc này, mẹ của Huyền Tư Giai cũng xen vào.  

 

“Nhà ở một thôn trong thành phố khu phía Nam, xe thì cháu có, đang đỗ ở ngoài kia”.  

 

Nói xong Lưu Minh chỉ vào xe mình đậu ở dưới lầu qua song cửa sổ.  

 

“Volkswagen?”  

 

“Hừ, với điều kiện kinh tế thế này mà anh còn dám đến xem mắt à?”  

 

“Giai Giai, cháu nghe cô nói, thật ra…”  

 

“Cô à, cháu nể tình cô và mẹ cháu quen biết mới không rời đi luôn. Cô cũng biết tình hình nhà cháu, nhà chúng cháu không thiếu tiền, nhưng kết hôn là chuyện cả đời, cháu cũng không thể tùy tiện gả cho một kẻ vô dụng”.  

 

Huyền Tư Giai khoanh tay trước ngực, cao giọng nói: “Loại đàn ông này căn bản không xứng với cháu!”  

 

“Thục Phân, chuyện này là bà không đúng rồi, thế nào cũng phải giới thiệu cho con gái tôi một người môn đăng hộ đối chứ. Nói thật, cháu của bà đúng là có chút không xứng với con gái tôi”.  

 

Mẹ của Huyền Tư Giai cũng lên tiếng.  

 

Trương Thục Phân muốn giải thích nhưng lại không nói được lời nào, cuối cùng chỉ đành thở dài bất lực.  

 

“Cô nói đúng, hai người chúng ta đúng là không xứng đôi”.  

 

Lưu Minh lại tán thành, gật đầu, anh ở đây chỉ là để đối phó mà thôi.  

 

“Rồng không ở với tôm, phượng hoàng không đi với gà, hổ nữ sao có thể đi đôi với khuyển, chồng tương lai của tôi ít nhất cũng phải ở tiểu khu cao cấp, lái xe BMW mấy trăm nghìn tệ, tài khoản phải có hai ba triệu tệ”.  

 

Huyền Tư Giai nói.  

 

“Ha ha!”  

 

Lưu Minh bật cười, chuẩn bị đứng dậy rời đi.  

 

Trương Thục Phân cũng không vui, cho dù các người có tiền, không xem trọng cháu trai tôi cũng không thể làm nó tổn thương như vậy.  

 

“Thật ngại quá, làm phiền một chút!”  

 

Lúc này, một người phụ nữ mặc áo cung nữ cổ điển màu trắng, búi tóc sau đầu, bưng một bộ dụng cụ pha trà, vô cùng trang nhã đi tới.  

 

Cô ta đặt dụng cụ pha trà xuống bàn, cánh tay giống như nhành dương liễu trong ngày xuân nhẹ nhàng lấy ấm tử sa đang đặt trên bếp lửa xuống.  

 

“Tiên Nhi, sao cô lại đến nữa, không phải vừa nãy đã mang trà lên rồi sao?”  

 

Huyền Tư Giai không nhịn được hỏi.  

 

Lâm Tiên Nhi chuyên chú sắp xếp dụng cụ pha trà, không ngẩng đầu mà đáp: “Ấm trà này là chủ quán mời”.  



“Woa, là chủ quán của các cô mời sao, đây là loại trà gì vậy?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK