Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lúc này, Cẩu Tử thở hổn hển chạy tới, có chút căng thẳng nói.  

 

"Các anh em dọn dẹp!"  

 

Sau đó, mấy tên côn đồ xô đẩy đuổi hết những người ở gần đây đi.  

 

Chỉ một lát sau, Lưu Minh đã dẫn theo bà chủ đi đến. Anh Hạo vừa thấy Lưu Minh lập tức sáng mắt, đại ca đúng có khác, phụ nữ bên cạnh toàn là cực phẩm, còn mỗi ngày đổi một người.  

 

"Đại ca, anh đến rồi!"  

 

Anh Hạo đi lên trước cúi đầu khom lưng chào hỏi.  

 

"Ừ!"  

 

Lưu Minh gật đầu coi như chào hỏi gã ta, sau đó hỏi: "Hạo Tử, trong rừng có chỗ nào có thể làm chuyện bí mật không?"  

 

"Đại ca, ý anh chuyện bí mật là?"  

 

"Đương nhiên là chuyện không thể để cho người khác thấy!", Lưu Minh cười đáp.  

 

Anh phải làm một cái trận pháp đơn giản nhưng có đơn giản đến mấy cũng cần hai người mình và bà chủ cùng làm. Nếu bị người khác nhìn thấy cả hai như bị trúng gió ngồi dưới đất, tay còn quơ quàng lung tung thì chắc chắn sẽ hiểu lầm gì đó!  

 

"Đại ca, anh chờ tý, tôi đi chuẩn bị ngay!"  

 

Anh Hạo nhìn thấy nụ cười nơi khóe miệng của Lưu Minh lập tức hiểu, vội vàng dẫn theo đàn em rời đi.  

 

"Anh Hạo, anh vội vàng dẫn chúng em đến chợ vải như vậy làm gì thế?"  

 

Một gã đàn em có chút khó hiểu hỏi.  

 

"Bà mẹ nó, tên óc bã đậu nhà mày sao ngu thế hả? Đại ca muốn làm chuyện bí mật trong rừng, chuyện bí mật đó mày hiểu không? Một nam một nữ có thể làm chuyện bí mật gì?"  

 

Anh Hạo hùng hùng hổ hổ nói.  

 

"À, em hiểu rồi! Đại ca kia đúng là biết chơi, song nghĩ lại cũng đúng, hoàn cảnh tốt như vậy mới kích thích chứ!"  

 

Một tên côn đồ nghe xong lời nói của anh Hạo thì hiểu rõ cười.  

 

Chẳng mấy chốc, anh Hạo đã dẫn theo đám đàn em đưa đến một đống vải vóc.  

 

"Đại ca, lát nữa chúng tôi dùng mấy thứ này vây kín chỗ này, đảm bảo không có bất cứ kẻ nào làm phiền hai người!"  

 

Anh Hạo đi đến trước mặt Lưu Minh, vỗ vải dệt trong tay nói.  

 

Lưu Minh hài lòng gật đầu, nghĩ bụng tên nhóc này cũng biết làm việc ghê, sau này có cơ hội có thể giúp gã ta một chút.  

 

"Đại ca, chị dâu, hai ngươi cứ chơi, chúng tôi sẽ canh ở nơi này cho, đảm bảo sẽ không có một con ruồi nào bay vào!"  

 

Anh Hạo và một đám đàn em thấy Lưu Minh dẫn theo bà chủ vào rừng cây thì lập tức cầm vải vây lấy xung quanh.  

 

"Nơi này có âm khí nồng ghê!"  

 

Bà chủ cũng là quỷ tu nên đương nhiên có thể cảm giác được âm khí, vừa vào rừng cô ta đã phát hiện ra điều khác biệt.  

 

"Âm khí tuy nồng nhưng em gái của chị cũng không thể trực tiếp hấp thu, mà là cần phải truyền cho cô ta!", Lưu Minh nói.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK