Vốn nghĩ rằng tên nhà quê này là một anh chàng nông thôn chất phác, ai ngờ tính cách lại y như một tên xấu xa, quả thật chính là Đại Ma Vương.
"Đi thôi, tôi đưa mấy cô về trường!"
Lưu Minh cũng mặc kệ Lý Văn Dao có đồng ý hay không, trực tiếp lên xe, cua một cái xinh đẹp rồi vững vàng dừng lại trước cửa nhà hàng.
"Cái này..."
Hạ Chi hoàn toàn không kịp phản ứng, mãi đến khi Trương Quyên kéo mình thì cô mới hoàn hồn lại.
"Sa Sa, cậu có về trường với bọn tớ không?"
Hạ Chi ngó Liêm Sa Sa vẫn đang sừng sờ tại chỗ hỏi.
Nói người ta chưa bao giờ đến nhà hàng năm sao bao giờ, song ông chủ lại trực tiếp miễn phí.
Nói người ta có lẽ cả đời cũng không thể ngồi trên BMW nổi, chẳng mấy chốc lại có một cô nàng xinh đẹp đưa một chiếc Maserati tới.
Cú vả mặt này khiến đến giờ mà Liêm Sa Sa vẫn chưa hoàn hồn lại nên sao cô ta còn mặt mũi nào ngồi lên xe Lưu Minh nữa: "Thôi, hai cậu về trường trước đi, tớ đứng đây chờ đàn anh Vương, có lẽ, có lẽ đàn anh Vương sẽ tới trả tiền liền thôi!"
Chỉ là câu này ngay cả cô ta cũng không tin.
Lưu Minh trực tiếp lái xe đưa hai người Hạ Chi về trường, giờ sắp thực tập nên chương trình học của trường y rất nhiều.
"Nè, nữ trợ lý, tôi đưa cô về công ty hay là cô tự mình gọi xe về?"
Lưu Minh ngó Lý Văn Dao hỏi.
"Anh đừng có nè nè nữa được không? Tôi có tên, tên là Lý Văn Dao, sau này anh cứ kêu tôi là chị Văn Dao đi!"
Lý Văn Dao trừng Lưu Minh một cái nói.
"Không được!"
Lưu Minh dứt khoát lắc đầu.
"Tại sao không được!"
"Bởi vì vẻ ngoài của cô quá nhỏ!"
"Sao mà nhỏ, tôi còn bự hơn Liên Y đó, ok!"
Lý Văn Dao nói xong còn hết sức kiêu ngạo ưỡn ngực.
"Cái gì vậy trời, tôi nói trông cô quá trẻ, nếu ra ngoài mà tôi gọi cô là chị Văn Dao thì người khác còn tưởng tôi là vị thành niên ấy chứ. Sau này, tôi sẽ gọi cô là Dao Dao!"
Lưu Minh đỡ trán mặt đầy bất lực nói, nghĩ bụng sao mình lại gặp một hủ nữ toàn nghĩ sự việc theo chiều hướng lệch lạc không chứ.
Vốn định đựa Lý Văn Dao về công ty, nhưng không ngờ nửa đường lại nhận được điện thoại của ông chủ Trần. Ông ta nói muốn mời Lưu Minh uống trà, địa điểm ở ngay Thính Vũ Hiên.
"Ặc, Dao Dao, có lẽ tôi không thể đưa cô về được rồi. Có một khách hàng gọi điện cho tôi bảo muốn mời tôi đến bàn luận một số chuyện. Hay là, cô tự gọi xe trở về trước đi!"
Vẻ mặt Lưu Minh xấu hổ giải thích với Lý Văn Dao.
"Anh muốn đi đâu?"