Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Lưu Minh chịu khuất phục, Diệp Khuynh Thành che miệng cười.  

 

“Aiz, ngày trước cô nhóc kia muốn gả cho tôi, sau đó bị tôi từ chối trước mặt rất nhiều người, vì vậy mỗi lần cô ta nhìn thấy tôi thì đều là dáng vẻ lạnh lùng này!”  

 

Lưu Minh lắc đầu.  

 

Diệp Khuynh Thành cười ha ha một tiếng, hiển nhiên không hề tin vào câu chuyện hoang đường của Lưu Minh.  

 

“Tiểu thần y, cậu tới rồi?”  

 

 

Ông Lâm nghe nói Lưu Minh đến liền tức tốc chạy qua.  

 

Lưu Minh gật đầu, chào ông Lâm một tiếng.  

 

“Tiểu thần y, gần đây bệnh viện có một bệnh nhân rất đặc biệt, cậu có thể qua xem giúp tôi không?”  

 

Ông Lâm thận trọng nói.  

 

“Đương nhiên không thành vấn đề, ông dẫn đường đi!”  

 

Anh cười nói, sau đó chào hỏi một tiếng với một nhà ba người Tiểu Thạch Đầu, rồi theo ông Lâm ra ngoài.  

 

Đi theo ông Lâm, rất nhanh đã đến một phòng bệnh,  

 

Một người đàn ông trung niên vóc dáng cao lớn nằm ở trên giường bệnh.  

 

Sắc mặt người đàn ông tái nhợt, trên cánh tay quấn một vòng băng vải lớn, chỉ có điều băng vãi đã bị nhuốm đỏ.  

 

“Tiểu thần y, bệnh nhân này tối qua được đưa tới, hình như là một ông chủ nhỏ quán trọxảy ra một vài mâu thuẫn với khách, bị khách đâm bị thương, điều kỳ quái là vết thương của ông ta khâu thế nào cũng không khép lại!”  

 

Ông Lâm cảm thán nói.  

 

“Mở băng vải ra, tôi xem!”  

 

Lúc này ở cửa phòng bệnh đã có rất nhiều bác sĩ vây quanh, hiển nhiên đều là đến xem Lưu Minh chữa bệnh.  

 

Từ lần trước sau khi Lưu Minh đánh thức bố mẹ của Tiểu Thạch Đầu, anh đã trở thành người nổi tiếng khắp bệnh viện nhân dân.  

 

Nghe Lưu Minh nói vậy, lập tức hai bác sĩ đi đến, tháo băng vải vô cùng thành thục.  

 

Băng vải vừa được mở ra, trên cánh tay người trung niên liền chảy máu.  

 

“Mang cho tôi chút rượu cồn qua đây!”  

 

Lưu Minh híp mắt nhìn vết thương của người đàn ông, cuối cùng gật đầu. Lúc này anh đã biết chuyện gì xảy ra, trên vết thương của người đàn ông có một đám sâu cực nhỏ, chắc là một loại cổ trùng nào đó, đây cũng là nguyên nhân vì sao vết thương không khép lại.  

 

Rất nhanh đã có người mang rượu cồn tới, Lưu Minh cũng không nói nhiều, dùng hai dải băng cầm máu thắt nút trên dưới miệng vết thương rồi rửa sạch, sau đó đổ rượu cồn lên miệng vết thương, lấy ra bật lửa đốt, trong nháy mắt, mùi khét cháy truyền khắp cả phòng bệnh.  

 

“Chờ rượu cồn đốt xong, mấy người có thể khâu lại, nhớ bỏ phần thịt bên ngoài!”  



Nói xong Lưu Minh liền ra khỏi phòng bệnh. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK