Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Hầu, khôn ngoan này của anh mà ở trong thời cổ đại, nhất định sẽ giống như nhân vật Gia Cát Lượng!”

 

“Đúng vậy, anh Hầu!”

 

Cả đám rối rít quỳ liếm tâng bốc nói, nghe Hầu Tông Dư nói chuyện như tiên.

 

Lần này Mạc Liên Y dừng xe ngay cửa nhà Lưu Minh, đỗ xe xong cô ta còn ngẩng đầu, mặt đầy đắc ý nhìn Lưu Minh.

 

“Không hổ danh là tài xế lão luyện!”

 

Lưu Minh gật đầu, dựng một ngón tay cái.

 

“Liên Y, hôm nay cảm ơn cô, khi nào có thời gian tôi mời cô uống trà”,

 

Lưu Minh chuẩn bị mở cửa xe đi xuống.

 

“Tên khốn anh…, tôi đường xa chạy tới đón anh mà anh nói mời tôi uống trà, chẳng lẽ anh muốn gặp người phụ nữ lẳng lơ kia đến như vậy sao?”

 

Mạc Liên Y lanh lẹ khóa cửa xe lại, mặt đầy u oán nhìn Lưu Minh.

 

Trong lòng cô ta hết sức không phục, trợn mắt nhìn Lưu Minh nói: “Anh nói xem rốt cuộc tôi có chỗ nào không bằng người phụ nữ ngực to không não Lý Phượng Hoàng kia chứ”.

 

“Cái gì cái gì đấy chứ, tôi đâu có nghĩ đến chị ta!”

 

Lưu Minh bất đắc dĩ xoa đầu.

 

“Vậy sao anh nói mời tôi uống trà?”

 

“Chẳng lẽ uống trà chính là đang nghĩ đến Lý Phượng Hoàng hả, đây là lý luận gì thế!”

 

“Đúng vậy, nhất định là lần đó sau khi gặp chị ta anh liền nhớ mãi không quên!”

 

“Được, được, chúng ta không uống trà, chúng ta ăn cơm có được hay không!”

 

Lưu Minh nhức đầu một trận, thảo nào Lão bất tử nói đừng nên nói lý lẽ với phụ nữ.

 

“Anh vừa nhắc đến ăn cơm, tôi cũng hơi đói rồi, vốn dĩ buổi tối vẫn chưa ăn, lại vừa ăn đêm với bạn thân thì nhận được điện thoại của anh!”

 

Mạc Liên Y vừa nói vừa sờ sờ cái bụng đáng thương của mình.

 

Lưu Minh cười nói: “Cái này đơn giản, hay là cho cô ăn mì tôi làm ( đồng nghĩa với phía dưới của tôi).”

 

“Anh…”

 

“Thật thô tục!”

 

Đôi mắt đẹp của Mạc Liên Y trợn tròn liếc nhìn Lưu Minh.

 

“Chỉ đơn giản là ăn mì thôi mà, cô nghĩ đi đâu vậy? Là cô tư tưởng không đơn thuần, còn không biết xấu hổ nói tôi thô tục”.

 

Lưu Minh bĩu môi nói, sau đó xuống xe mở cửa nhà.

 

“Đây chính là nhà anh sao, cảm giác thật ấm áp”.

 

Lần đầu tiên Mạc Liên Y đến nhà Lưu Minh, giống như một đứa bé tò mò, hết nhìn đông lại nhìn tây.

 

“Chủ nhà, anh quay về rồi, sao anh lại mang theo một người đẹp về chứ?”

 

Lý Duyệt Nhiễm từ trong phòng đi ra, hiển nhiên vừa kết thúc livestream.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK