Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ôi, cậu em, cơ thể cậu đẹp quá, toàn thân đều là cơ bắp, sờ thật cứng rắn, rất sướng tay!

“Ha ha, thế nào, dễ chịu không?”

Người phụ nữ vừa matxa cho Lưu Minh, vừa cười một mê hoặc.

“Dễ chịu, nếu lấy chị, chắc chắn ngày tháng sau này sẽ sung sướng!”

Còn Lưu Minh vừa ăn đậu phụ, vừa đoán ý hùa theo lời của cô ta.

“Cậu em, chị còn chưa lấy chồng đâu, hay là chị gả cho cậu, được không?”

“Được chứ, chúng ta đi đăng ký ngay, sau đó buổi tối tìm một khách sạn, tìm hiểu thật kỹ!”

“Cậu xấu quá đấy… mới gặp lần đầu đã muốn ức hiếp chị, dù thế nào cậu cũng phải theo đuổi chị đã chứ, cho chị trải nghiệm hương vị tình yêu!”

“Không sao, dù sao lâu ngày sinh tình, chúng ta bên nhau lâu rồi sẽ có tình yêu!”

Lúc này nữ cảnh sát ngồi bên bàn trà đã rất muốn giết Lưu Minh rồi, tên nhóc này lại thả thính đưa tình với người phụ nữ lẳng lơ này trước mặt mình, hoàn toàn quên mất nhiệm vụ ở đây, chốc nữa ra ngoài, nhất định phải dạy dỗ anh ta tử tế.

Thời gian một tiếng, tuy trôi qua rất nhanh với Lưu Minh, nhưng nữ cảnh sát lại vô cùng nóng ruột.

“Cậu em, nhớ lần sau đến, nhất định phải tìm chị nhé!”

Bà chủ cười mê hoặc đưa hai người ra cửa lớn câu lạc bộ, nháy mắt với Lưu Minh với vẻ mặt lưu luyến.

“Yên tâm đi, chị, tôi nhất định sẽ đến thường xuyên, không theo đuổi được chị, cậu ấm độc ác đệ nhất Đường Hải như tôi cũng không cần lăn lộn ở đây nữa!”

Lưu Minh quay người cười nói.

“Tên khốn nhà anh, vừa nãy ở trong phòng thả thính đưa tình với người phụ nữ đó!”

Hai người vừa ra khỏi cửa câu lạc bộ, Liễu Băng Thanh vội vàng đi theo, cô ta đang định lên tiếng hỏi tình hình bên trong, thì phát hiện Lưu Minh đang trừng mắt nhìn cô ta.

“Sao tôi thành tên khốn rồi hả? Tìm mỹ nữ matxa thì thành tên khốn hả? Tôi thả thính đưa tình thì làm sao? Cô quản được à? Cô phải nhớ thân phận của mình, cô chủ là nữ thư ký của tôi, nói câu khó nghe thì chẳng khác gì đại nha đầu thông phòng ngày xưa!”

Lưu Minh châm một điếu thuốc, vô cùng ngạo mạn nhìn nữ cảnh sát.

“Tôi…”

Lại dám nói mình là đại nha đầu thông phòng, nữ cảnh sát bị lời nói của Lưu Minh khiến cho lồng ngực phập phồng, nếu không phải kiêng sợ mất hình tượng, thì cô ta đã sớm nổi giận rồi.

“Thư ký Liễu, tôi biết cô thích tôi, đừng nói cậu chủ tôi không cho cô cơ hội, tối nay cô đến nhà tôi, hầu tôi ngủ, nói không chừng cậu chủ tôi vui vẻ, sẽ nhận cô làm vợ đấy, đến lúc đó cô không phải là nữ thư ký nữa, mà là mợ chủ rồi!”

“Tên khốn nhà anh, mau buông tay, nếu không tôi nhất định sẽ cho anh biết mặt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK