Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Người đàn ông cao gầy nhìn Lý Văn Dao cau mày hỏi.  

 

Người đàn ông cao gầy tên là Thái Hải Lực, thường có chút mối làm ăn với công ty của Mạc Liên Y nên nhìn Lý Văn Dao thấy quen là hiển nhiên.  

 

"Tổng giám đốc Thái, tôi là trợ lý của tổng giám đốc tập đoàn Thiên Nam, lẽ nào ông quên rồi sao?"  

 

Lý Văn Dao vô cùng tao nhã đáp.  

 

"À, tôi nhớ ra rồi, là trợ lý Lý à. Tôi nói sao chiếc Maserati bên ngoài quen vậy, hóa ra là xe của tổng giám đốc Mạc!"  

 

Thái Hải Lực lập tức hiểu ra.  

 

Tiểu thần y không những có y thuật cao siêu, còn rất có duyên với phụ nữ.  

 

Hai người bọn họ lăn lộn ở thành phố Đường Hải này lâu vậy, nhưng chưa từng nghe nói hai lá ngọc cành vàng như Lý Phượng Hoàng và Mạc Liên Y lại yêu thích một người đàn ông nào như thế.  

 

Có lẽ chỉ có người như tiểu thần y mới có thể xứng với hai lá ngọc càng vàng kia.  

 

"Lưu Minh, chẳng phải anh vội đến khám cho hai ông chủ đây à? Còn ngây ra đó làm gì? Lát nữa anh còn phải đi đón Liên Y về nhà nữa đó!"  

 

Lý Văn Dao hối thúc.  

 

Cô ta cũng không muốn để Lưu Minh ở lại lâu trong quán trà của Lý Phượng Hoàng, sợ đêm dài lắm mộng.  

 

"Ông xem toàn nói chuyện phiếm, quên mất cả việc chính rồi!"  

 

Lưu Minh vỗ trán rồi nói với hai người ngồi đối diện: "Hai ông chủ này, tôi bèn đi thẳng vào vấn đề vậy!"  

 

"Tiểu thần y, mời nói!"  

 

"Thực ra, bệnh của ông chủ Trần rất dễ, chỉ là bị một con quỷ nhỏ bám lấy thôi. Hơn nữa, con quỷ kia cũng không có ý hại người!"  

 

Lưu Minh nói xong đi đến bên cạnh hai ông chủ kia, giơ tay vỗ lên vai họ.  

 

Sau đó, kéo một cái ở sau lưng ông chủ Trần giống như đang kéo một người từ đằng sau ra trước.  

 

"Ông chủ Trần, chắc ông cũng biết người phụ nữ này nhỉ?"  

 

Khi nhìn thấy người phụ nữ kia, ông chủ Trần lập tức trở nên kích động, run rẩy vươn đôi tay về phía trước ôm lấy.  

 

"Đây là chị dâu?"  

 

Hiển nhiên là Thái Hải Lực cũng nhận ra nữ quỷ trước mặt, khuôn mặt gầy gò như da bọc xương tràn ngập vẻ kinh ngạc.  

 

"Bà xã, anh biết em không có rời bỏ anh mà. Buổi tối khi nghỉ ngơi, anh vẫn cứ cảm thấy em đang ở bên cạnh mình."  

 

Ông chủ Trần vươn hai tay ôm lấy vợ mình, nhưng lại phát hiện điều này hoàn toàn là không thể nào.  

 

"Bà xã, bà xã ơi!"  

 

Ông ta quỳ dưới đất gào khóc giống như một đứa trẻ làm mất món đồ chơi yêu thích.  

 

"Nè, Lưu Minh, rốt cuộc chuyện này là sao?"  

 

Ở đây chỉ có mình Lý Văn Dao là mặt mày ngơ ngác, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, cảm thấy ba người trước mặt giống như đang đóng phim.  

 

Thực ra, ban nãy Lưu Minh vỗ vai hai người là dùng âm khí trong cơ thể giấu đi dương khí của họ nên họ mới có thể nhìn thấy nữ quỷ.  

 

Người bình thường là không thể nhìn thấy quỷ.  

 

Chỉ trong vài tình huống đặc biệt mới có thể thấy loại quỷ chưa thể hóa hình này.  



Một là người sắp chết, dương khí trên người người sắp chết rất nhạt, rất dễ nhìn thấy một số thứ không sạch sẽ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK