Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người anh một câu tôi một lời, họ vốn coi thường Lưu Minh, cho rằng anh ngồi ở đây chỉ đơn thuần là đang giả bộ thôi.

 

“Ầy, các người thật ồn ào quá!”

 

Lưu Minh có chút chán nản nhìn mấy người một cái, sau đó quay người đi vào trong tòa nhà.

 

Bọn họ kinh ngạc phát hiện hai bảo vệ không những không ngăn Lưu Minh, ngược lại còn vô cùng cung kính chào anh.

 

“Người như vậy mà cũng có thể vào buổi tiệc rượu cao cấp như này?”

 

Mấy người quay sang nhìn nhau, một lúc lâu mới hoàn hồn lại.

 

“Cậu Chương, chúng ta cũng vào đi!”

 

Đỗ Tử Đằng lúng túng cười hai tiếng nói.

 

Chương Vạn Triệu gật đầu, đưa theo mọi người đi về phía cửa, họ vừa đi đến cửa thì bị hai bảo vệ chặn lại.

 

“Xin lỗi anh, mời đưa ra thiệp mời của anh!”

 

Một bảo vệ trong đó vô cùng lịch sự nói với mấy người.

 

“Mắt chó canh cửa của các anh mù rồi à, cũng không xem người đưa chúng tôi đến là ai? Cậu Chương mà các anh cũng không biết, mau cho qua đi!”

 

Vương Tuyết đi đến trước mặt hai bảo vệ, hếch mũi hống hách nói.

 

Đỗ Tử Đằng đã nói với cô ta, Chương Vạn Triệu là một nhân vật lớn, hôm nay muốn đưa họ đến tiệc rượu chơi.

 

Với cô ta, cậu ấm nhà giàu như Chương Vạn Triệu ra vào tiệc rượu, cơ hội như này không cần thiệp mời!

 

“Xin lỗi, chúng tôi không biết cậu Chương, chỉ biết thiệp mời”.

 

Một bảo vệ trong đó bị Vương Tuyết mắng cũng hơi nổi nóng, vô cùng cứng giọng nói.

 

“Vậy tại sao vừa nãy tên nhà quê đó không cần thiệp mời mà cũng được vào?”

 

Vương Tuyết không phục càm ràm.

 

“Các người có thể so được với người ta không?”

 

Một bảo vệ trẻ vô cùng khinh thường bĩu môi, nhỏ tiếng lẩm bẩm, tuy giọng không lớn, nhưng vẫn bị đám người đó nghe thấy.

 

Đây dường như là một cái bạt tai vô hình đánh lên mặt mấy người, tuy không đau, nhưng rất vang!

 

“Thiệp mời phải không, tôi có!”

 

Nói xong, Chương Vạn Triệu lấy ra một tấm thiệp, đưa cho một bảo vệ trong đó.

 

“Chào anh, thiệp của anh là thiệp cấp thấp nhất, theo quy định, anh chỉ được đưa theo hai người vào, các anh bàn bạc trước đi, cuối cùng là ba người nào vào, bàn bạc xong rồi đến, phía sau còn có khách đang đợi”.

 

Bảo vệ nhìn tấm thiệp một cái, nói một cách rất đúng mực.

 

Bàn bạc hồi lâu, cuối cùng Chương Vạn Triệu vẫn quyết định đưa theo Đỗ Tử Đằng và Vương Tuyết, ném các anh em của mình sang một bên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK