Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cuối cùng chỉ còn lại người hành hung là gã ta, gậy bóng chày trong tay gã ta không chút do dự đập về phía đôi chân và cánh tay còn lại của mình, sau đó cả người mềm oặt ngã sóng xoài ra đất.  

 

"Đúng rồi, Lưu Minh, là con đĩ kia âm thầm báo cho họ!"  

 

Lý Đình Đình chỉ vào Huyền Tư Giai trốn ở bên cạnh nói.  

 

Thực ra vừa vào phòng Lưu Minh đã phát hiện ra Huyền Tư Giai, nhưng anh không ngờ cô ta lại là người báo cho họ.  

 

Huyền Tư Giai nhìn thấy ánh mắt của Lưu Minh thì sợ tới mức run bắn lên, trực tiếp xụi ở dưới đất.  

 

Giờ cô ta mới hiểu được nghĩa của câu "Rồng không sống chung với rắn, Phượng Hoàng không sánh đôi với gà".  

 

Lưu Minh mới thật sự là con rồng bay lượn trên chín tầng mây, cô ta chẳng qua chỉ là con rắn cỏ lẻn vào vũng bùn mà thôi. Mà với sự kết hợp như vậy thì e rằng cô ta còn không có cả tư cách để ngước nhìn anh.  

 

"Con người tôi vẫn luôn không thích động tay động chân với phụ nữ!"  

 

Lưu Minh liếc Huyền Tư Giai, cũng không định ra tay.  

 

"Anh không ra tay với phụ nữ thì đó là chuyện của anh, em đã sớm khó chịu với cái vẻ hếch cằm lên trời của cô ta rồi. Hôm nay, nói gì thì em cũng phải đánh cô ta!"  

 

Lý Đình Đình nói xong bèn xắn tay áo lên, trực tiếp đi đến trước mặt Huyền Tư Giai rồi không chút khách sáo tát cho cô ta vài cái.  

 

Lý Đình Đình chính là thẳng thắn, dám yêu dám hận như vậy.  

 

"Được rồi, em cũng bớt giận đi!"  

 

Lưu Minh ngồi trên sofa rót cho Lý Đình Đình ly rượu nói.  

 

Sau đó, Lưu Minh bèn gọi cho ông Lâm một cú điện thoại bảo ông ta cử một chiếc xe cứu thương đến.  

 

Cánh tay và xương đùi của Tiểu Thạch Đầu đều có hơi nứt xương, tuy không nghiêm trọng, nhưng vẫn cần xử lý một cách đúng lúc.  

 

"Lưu Minh, bốn cô gái xinh đẹp kia là ai?"  

 

Lý Đình Đình ngó bốn người Linh Nhi, không kiềm được hỏi.  

 

"Đây là bốn chị dâu!"  

 

Anh Hạo mặt đầy nịnh nọt giới thiệu.  

 

Lưu Minh nghe thấy câu đó của anh Hạo thì trực tiếp phun ngụm rượu vừa uống ra.  

 

Lại ngó bốn quỷ nô, các cô đều có vẻ mặt khác nhau. Hai chị em Như Nguyệt và Như Tuyết xấu hổ đến cúi gằm mặt, Sương Nhi lại cười khanh khách, chỉ có Linh Nhi vẫn đanh mặt.  

 

"Đừng nói bừa, họ là bạn của tôi!"  

 

Lưu Minh vội vàng giải thích.  

 

Tuy quỷ hồn tu luyện tới cảnh giới quỷ vương thì không khác gì người thường, nhưng kết làm vợ chồng với họ vẫn cứ cảm thấy là lạ.  

 

Có điều, bốn cô quỷ nô xinh đẹp như hoa này của mình đúng là có thể lấy ra để đi khoe khoang.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK