Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Nhâm Tử Huyên lắc đầu, lấy từ trong túi xách ra kết quả xét nghiệm đưa cho Lưu Minh.  

 

Lưu Minh nhìn kết quả xét nghiệm, lại nhìn về phía bụng của Nhâm Tử Huyên, anh không nói gì, ngược lại cau mày, cũng không biết đang suy nghĩ gì.  

 

“Cái đó, anh có thể đi phá thai với em không?”  

 

Lúc nói lời này, giọng nói Nhâm Tử Huyên giống như muỗi kêu, một vệt đỏ vô tình bò lên má cô ta.  

 

“E rằng thai của em bệnh viện cũng không phá được!”  

 

Lưu Minh nói.  

 

“Sao bệnh viện không phá được, nếu anh không muốn thì em đi tìm người khác!”  

 

Nhâm Tử Huyên bĩu môi, có chút không hài lòng, cô ta suy nghĩ rất lâu mới hạ quyết tâm đi tìm Lưu Minh, không ngờ anh lại một mực từ chối.  

 

“Anh không có ý đó, chẳng lẽ em không phát hiện ra cái thai của em có hơi kỳ lạ sao?”  

 

Lưu Minh lúng túng gãi đầu, anh vội vàng giải thích.  

 

“Hình như có chút không đúng, em chưa từng làm qua chuyện đó, sao lại mang thai một cách khó hiểu như vậy?”  

 

Nhắc tới chuyện này, Nhâm Tử Huyên cũng không rõ.  

 

“Tử Huyên, có thể cho anh nhìn kỹ bụng em chút được không?”  

 

Hiện giờ Lưu Minh không dám xác định, nhưng anh có một trực giác, cảm thấy chắc là vật đó.  

 

“Anh muốn làm thế nào!”  

 

Nhâm Tử Huyên nhỏ giọng hỏi.  

 

“Em vén quần áo lên, anh muốn xem rốt cuộc là tình hình gì!”  

 

Lưu Minh nói.  

 

“Nhưng em mặc váy đó!”  

 

Nhâm Tử Huyên khó xử, nếu mình kéo váy lên, không phải là kéo hết sạch sao.  

 

Mặc dù thời học sinh hai người từng có tình cảm vượt quá tình bạn, nhưng dù sao cũng đã mười năm rồi.  

 

“Ách!”  



Lưu Minh cũng nhức đầu, bởi vì vừa rồi vẫn luôn nghĩ thứ trong bụng Nhâm Tử Huyên rốt cuộc gì nên không suy nghĩ đến chuyện này: “Quả thực không ổn, anh nhắm mắt sờ cũng được mà!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK