Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Người anh em, lời này nói không đúng rồi, không có tiền thì cứ nói, bạn bè họp lớp với nhau không cần thiết phải đánh phồng mặt giả làm người béo như vậy?”

 

Hàn Chí Siêu ra bộ giáo huấn nói.

 

“Làm trò đủ chưa? Đủ rồi thì cút đi cho tôi”.

 

Lưu Minh không khách sáo đáp.

 

“Ài, người anh em, cậu nói vậy là không phải rồi, đến cuối cùng ai mới là người diễn trò đây, một tên bần hèn ti tiện cũng dám nói quen biết chủ tịch tập đoàn Thiên Nam, nói ra không sợ người khác chê cười à”.

 

Hàn Chí Siêu tiếp tục đắc ý, không buông tha nói, một tên bần hèn lại dám bảo anh ta cút đi.

 

“Mọi người lại đây mà xem, tên này nói mình quen biết chủ tịch tập đoàn Thiên Nam, mấy người nói xem có tin được không?”

 

Đây là khu vực trung tâm thành phố, lớn tiếng nói đương nhiên khiến nhiều người qua đường phải dừng lại.

 

“Mọi người có thể đứng đây chờ thử xem, nói không chừng lát nữa Mạc tổng còn đến đón cậu ta nữa đấy”.

 

Lý Tư Kỳ hô hào với người qua đường.

 

Cô ta đã hạ quyết tâm hôm nay phải chà đạp sỉ nhục, đạp Lưu Minh xuống dưới chân mình.

 

“Mạc tổng có thể đến đón cậu ta sao?”

 

Hàn Chí Siêu khinh thường nói.

 

Lúc này, một chiếc ô tô màu lam xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, cùng một tiếng động cơ gầm rú mạnh mẽ.

 

Sau một khúc cua đẹp mắt, chiếc xe dừng lại trước mặt Lưu Minh.

 

Người qua đường đang có mặt nhìn chằm chằm vào chiếc xe thể thao không chớp mắt, muốn xem chủ nhân của chiếc xe là ai.

 

Lúc này, cửa xe được đẩy ra, một đôi chân xinh đẹp đeo giày cao gót duỗi thẳng từ bên trong ra, ngay sau đó Mạc Liên Y liền xuất hiện ở trước mắt mọi người.

 

“Woa, đúng thật mỹ nữ, quả thực đẹp không góc chết”.

 

“Trời đất mỹ nữ kia là ai vậy, sao lại có cảm giác đẹp tựa tình đầu vậy?”

 

“Thôi đi, nhìn lại mình xem? Đi cái xe đạp nát mà cũng dám tư tưởng đến nữ thần à?”

 

Người qua đường ai nấy đều trợn tròn mắt, có mấy anh giai đang giãy dụa gào thét dưới nanh vuốt của vợ và bạn gái, ánh mắt liếc nhìn về phía này.

 

Mạc Liên Y hôm nay ăn mặc rất mát mẻ, cô ta mặc một chiếc váy hoa màu trắng được cắt may khéo léo, tôn lên dáng người hoàn mỹ, mái tóc dài thẳng buông xõa tự nhiên, nhìn giống như em gái nhà bên, không quá lạnh lùng lại vô cùng đáng yêu.

 

“Cô là Mạc tổng sao?”

 

Gương mặt Hàn Chí Siêu giống như gặp phải quỷ lớn tiếng hô, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Mạc Liên Y.

 

“Mỹ nữ này đương nhiên là nữ thần băng lãnh của Đường Hải, đúng thật quá đẹp đi”.

 

“Đã muộn vậy rồi, nữ thần còn đến đây làm gì, không phải đến đón tên nhếch nhác kia chứ?”

 

“Anh đang nói cái khỉ gì đấy, nếu nữ thần mà quen biết một người như vậy, tôi sẽ phát trực tiếp luôn”.

 

Giọng Hàn Chí Siêu rất lớn, cơ hồ mọi người ở đây đều nghe được.

 

“Hửm, anh biết tôi?”

 

Mạc Liên Y quay đầu nhìn thoáng qua, lạnh lùng hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK