Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hơn nữa thông qua một buổi chiều, Diệp Khuynh Thành cảm thấy những quỷ hồn không đáng sợ giống như cô ta tưởng tượng, ngược lại rất dễ sống chung.  

 

Lưu Minh gật đầu cũng không nói gì, sau khi lái xe đưa Diệp Khuynh Thành trở về, anh để lại Như Nguyệt, Như Tuyết và Linh Nhi bảo vệ cô ta.  

 

Ba con quỷ nô ở đây, e rằng Xà Vương kia đến cũng sẽ phải cân nhắc một chút.  

 

Khi Lưu Minh đến tập đoàn Thiên Nam, Mạc Liên Y mặc chiếc váy liền màu xanh biển đã đứng chờ trước cửa công ty.  

 

Hôm nay Mạc Liên Y rất đẹp, không khác gì lần đầu tiên gặp mặt Lưu Minh.  

 

“Cô Mạc, hôm nay cô thật đẹp!”  

 

Lưu Minh vừa lái xe vừa cười hì hì.  

 

“Chẳng lẽ lúc khác tôi không đẹp?”  

 

Mạc Liên Y liếc nhìn Lưu Minh, giả bộ tức giận nói.  

 

Lưu Minh cười ha ha một tiếng, cũng không tiếp lời, không ngờ bản thân mình không cẩn thận lại nộp mạng tới.  

 

“Aiz, người hầu nhỏ của anh sao không đi cùng?”  

 

Mạc Liên Y nhìn ghế ngồi trống trơn phía sau, không nhịn được hỏi.  

 

“Tôi đưa cô ta về rồi, hai người chúng ta cùng về nhà mẹ đẻ, mang theo người thứ ba thì thật ngại ngùng!”  

 

“Xì, anh đúng là không biết xấu hổ, ai với anh là hai người chứ!”  

 

“Lưu Minh, tôi cảm thấy nên bắt anh lại, nghiên cứu thật kỹ xem da mặt của anh làm từ cái gì, nếu như sản xuất số lượng lớn da mặt của anh, e rằng bom nguyên tử cũng không phải mối đe dọa gì lớn!”  

 

Dọc đường cười cười nói nói, hai người nhanh chóng đến Vân Thủy Gian.  

 

Lúc này Mạc Thiên Nam đã chờ ngoài cửa.  

 

“Hôm nay nói thế nào cũng là bố tôi gọi chúng ta qua, anh khiêm tốn lại cho người ta giữ lại chút mặt mũi!”  

 

Nhìn thấy biểu cảm của Mạc Liên Y có chút mất tự nhiên, Lưu Minh kéo cánh tay của cô, nói xong liền mở cửa xe ra.  

 

Nhìn thấy hai người xuống xe, Mạc Thiên Nam lập tức cười ha hả tiến lên đón.  

 

“Cháu Lưu, con gái, hai con đến rồi!”  

 

“Chào chú Mạc!”  

 

Lưu Minh cười ha hả chào hỏi Mạc Thiên Nam, Mạc Liên Y không nói gì, chỉ liếc bố một cái.  

 

Mạc Thiên Nam cũng không gì cả, dù sao cũng là con gái mình, ông ta ngượng ngùng cười rồi dẫn hai người vào nhà.  

 

Trên bàn ăn rộng lớn lúc này đã bày biện đủ các loại thức ăn.  

 

Một thanh niên mặc âu phục đắt tiền khoanh chân trên ghế, quan sát hai người từ trên xuống dưới, khi nhìn thấy Mạc Liên Y, ánh mắt hắn ta liền sáng lên.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK