Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Liên Y bị dọa sợ, hoàn toàn không quan tâm hình tượng, chỉ biết bám chặt lấy Lưu Minh như cọng rơm cứu mạng. 

“Được rồi được rồi, Thiên sư ở đây, con ma đó sớm đã chạy mất rồi!” 

Lưu Minh tận hưởng hương thơm ngát trên người Mạc Liên Y, khẽ vỗ lưng cô ta, dịu dàng dỗ dành. 

Một lúc sau, phát hiện không có chuyện gì đáng sợ xuất hiện nữa, Mạc Liên Y mới dần bình tĩnh lại. 

“Thật mất mặt chết, sao mình có thể ôm tên đó, hơn nữa còn ôm chặt như vậy!” 

Ý thức được tư thế hiện giờ của 2 người ám muội thế nào, cả mặt Mạc Liên Y liền đỏ bừng, không dám ngẩng đầu lên. 

“Được rồi, không sao nữa rồi, mọi người mau về ngủ đi!” 

Mạc Thiên Nam khua tay. 

“Yên tâm đi, không sao rồi, con ma đó sẽ không đến nữa!” 

Lưu Minh vỗ vai Mạc Liên Y, cho cô ta uống 1 viên an thần, đang định trở về nghỉ ngơi thì chợt thấy có ai níu tay anh. 

“Cái đó…ừm, tôi sợ!” 

“Yên tâm, tôi dọa nó chạy rồi!”, Lưu Minh quay lại trấn an, do tình hình hỗn loạn ban nãy, anh hoàn toàn không để ý quần áo của Mạc Liên Y, giờ mới có dịp quan sát chiếc váy ngủ tơ lụa xuyên thấu cùng với làn da trắng mịn như tuyết, Lưu Minh chỉ thấy cổ họng khô khốc, bối rối ho khan 2 tiếng, chuẩn bị rời khỏi. 

Đang muốn rút lui thì bị kéo lại. 

“Ngộ nhỡ…ngộ nhỡ, nó quay lại thì sao?” 

“Yên tâm, có Thiên sư đây, nó chắc chắn không dám quay lại!” 

"Nhưng tôi vẫn sợ, hay là, hay là, anh ở lại cùng tôi đi…”, Mạc Liên Y túm mép váy, giọng nhỏ như muỗi. 

Không những đến tận nơi khám bệnh, còn có hầu ngủ, những cô gái ở thành phố phóng khoáng thật…

“Chấn động, Thiên sư được nhờ đến trừ ma diệt quỷ, không ngờ con gái chủ nhà lại muốn tôi ngủ cùng! Tôi phải làm thế nào? Tình hình căng thẳng!” 

Lưu Minh lấy điện thoại gửi tin nhắn wechat, gõ phím với tốc độ bàn thờ. 

Anh nuốt một ngụm nước bọt, nhìn sang phía Mạc Thiên Nam, e dè nói: “Việc, việc này không ổn lắm nhỉ? Trai đơn gái chiếc, ở cùng một chỗ, đồn ra ngoài còn mặt mũi nào nữa!” 

Thực ra trong lòng anh đang nở hoa, đêm dài đằng đẵng, xuân tiêu khổ đoản, anh không hề ngại “va chạm” một chút với người đẹp, nhưng dù sao bố người ta vẫn đang đứng ngay đó. 

“Việc này, đích thực không ổn lắm!” 

Mạc Thiên Nam khổ não nói, con gái ông ta sao bỗng dưng ăn nói mất kiểm soát vậy. 

“Nhưng, nhưng con sợ!” 

Hai mắt Mạc Liên Y đỏ hồng, bình thường cô ta chắc chắn sẽ không nói ra những lời như này, nhưng sự việc ban nãy quá khiếp đảm, cứ nhớ lại gương mặt mờ ảo đẫm máu kia là cô ta lại nổi hết da gà. 

Cảnh tượng vừa rồi đã thay đổi thế giới quan của cô ta, thật không ngờ trên đời này thực sự có ma quỷ. 

Hiện giờ, có lẽ chỉ Lưu Minh mới đem lại cảm giác an toàn cho cô ta. 

“Cái này…” 

Mạc Thiên Nam khổ sở, không biết phải nói thế nào. 

Mặc dù tuổi trẻ bừng bừng, nhưng Lưu Minh đích thực là người có bản lĩnh, ngủ lại một đêm cũng chẳng hề gì, tuy vậy 2 người vừa gặp mặt đã qua đêm cùng nhau, có phải vội quá không? 

“Cháu trai, hay là, hay là cháu ở lại với Liên Y, nhưng hai đứa phải chú ý giữ khoảng cách!” 

Trông bộ dạng yếu đuối sợ hãi của con gái, Mạc Thiên Nam thở dài, bỗng chốc mềm lòng. 

“Thế, đành vậy!”, người ta đã mở lời, Lưu Minh cũng phải giả bộ vô cùng miễn cưỡng. 

Phòng ngủ Mạc Liên Y lấy xanh lam nhạt làm màu chủ đạo, rất hợp với tính khí xa cách của cô ta, phòng không lớn, nhưng rất gọn gàng sạch sẽ, hơn nữa còn thoang thoảng hương nước hoa nhạt thanh mát, không ngừng len lỏi vào tâm trí Lưu Minh, khiến anh bất giác hít một hơi sâu, cất lời khen: “Hương thơm thật!” 

“Hứ, thấy gớm, đúng là biến thái!” 

Mạc Liên Y nhìn bộ dạng Lưu Minh, trong lòng ghét bỏ. 

“Tôi chỉ hít một hơi thôi, đắc tội gì với cô à?” 

Lưu Minh vô tội nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK