Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không bao lâu, mấy chiếc xe motor phân khối lớn đi lên, Lữ Cường chỉ vào xe của Lưu Minh phía trước.  

 

Mấy tên Phi Xa Đảng gật đầu, tăng tốc phóng về phía xe Lưu Minh.  

 

Rất nhanh mấy chiếc xe máy vây thành nửa kín, ép Lưu Minh đỗ bên lề đường.  

 

“Mấy người muốn làm gì?”  

 

Lưu Minh mặt lạnh xuống xe, quét mắt nhìn mấy thanh niên đội mũ nồi kia.  

 

“Không làm gì cả, chỉ cảm thấy nhìn mày khá khó chịu, muốn đánh mày một trận!”  

 

Một thanh niên trong đó đi lên, tháo mũ nồi xuống, lộ ra tóc màu xa, gã mặt đầy tàn bạo nói với Lưu Minh.  

 

“Ha ha!”  

 

Lưu Minh không nhịn được liền bật cười, không ngờ hôm qua vừa đập ruồi, hôm nay lại có con kiến trèo lên, chẳng lẽ mình là miếng bánh ngon, ai cũng muốn nếm thử?  

 

“Aiz, aiz, xảy ra chuyện gì với mấy người thế!”  

 

Lúc này Lữ Cường vô cùng tốt bụng chạy tới hỏi.  

 

“Bọn tôi thấy tên nhãi này khó chịu, muốn đánh hắn một trận!”  

 

Tóc xanh cười nói.  

 

“Người anh em Lưu à, sao anh lại chọc đến mấy người này chứ, tôi nói cho anh biết, mấy người này không đơn giản đâu, bọn họ là Phi Xa Đảng nổi danh vùng lân cận, làm việc rất hung tàn đấy!”  

 

Lữ Cường nói thản nhiên, sau đó kéo Lưu Minh sang một bên.  

 

“Nói đi, rốt cuộc anh muốn thế nào?”  

 

Lưu Minh nhàn nhạt nhìn Lữ Cường, trong lòng đã có một tia lửa giận.  

 

“Người anh em, người quang minh chính đại, tâm địa ngay thẳng không nói lời quanh co vòng vèo, tốt nhất anh nên cách xa Mạc Liên Y…!”  

 

“Người quang minh chính đại, tâm địa ngay thẳng không nói lời quanh co vòng vèo, anh cũng tính là người có tiếng tăm?”  

 

Lữ Cường còn chưa nói xong, Lưu Minh đã giơ một cái tát.  

 

“Không phải, người quang minh chính đại là…”  

 

“Cùng lắm anh chỉ là người có tên thôi!”  

 

Nói xong, Lưu Minh lại tát thêm cái nữa.  

 

“Tao nói cho mày biết những người này đều là anh em của tao, mày đừng quá kiêu ngạo!”  

 

Lữ Cường che mặt nói.  

 

Lưu Minh cười ha ha, cũng không nói lời nào, mà một cước đạp ngã Lữ Cường trên đất.  

 

Lúc này mấy người Phi Xa Đảng đã vây quanh, trong tay vài người còn cầm theo ống thép.  

 

Lưu Minh cũng không ra tay, mà dẫn ra mấy con quỷ xử lý những tên nhãi này.  

 

“Lát nữa cho bọn họ nhảy thoát y, nói không chừng bọn họ còn có thể nổi tiếng khắp mạng xã hội!”  



Lưu Minh cười ha hả nói, sau đó vỗ tay lên xe. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK