Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quỷ là do nhân hồn và địa hồn của người biến thành, theo thời gian tiêu diệt từng chút từng chút nhân tính và trí nhớ của bọn họ, đến cuối cùng sẽ giống như một cái xác biết đi trôi nổi khắp nơi, có thể nói quỷ hồn không chỗ nào là không có mặt.

 

“Hay là anh cùng tôi vào trong xem một chút?”

 

Có Lưu Minh ở đây, lá gan của Liễu Băng Thanh cũng lớn hơn rất nhiều, dù sao ở bãi tha ma lần đó đó, lão quỷ trông rất phách lối kia đã bị Lưu Minh dùng một viên gạch giải quyết.

 

“Đương nhiên có thể, nhưng tôi không có tiền!”

 

Lưu Minh bất đắc dĩ móc túi của mình, bây giờ anh có thể xem như không có đồng nào trong người.

 

“Tên khốn kiếp nhà anh, chị đây mời!”

 

Thấy dáng vẻ vô lại của Lưu Minh, Liễu Băng Thanh hận đến ngứa răng.

 

“Nếu cô mời khách vậy thì tôi cũng không khách khí, nhưng có một điểm phải nói trước, vào đến bên trong rồi cô phải phối hợp với tôi, tất cả đều phải nghe theo lời tôi!”

 

Nói xong Lưu Minh bắt đầu thu liễm khí tức của mình, dùng bí thuật tạm thời phong ấn tu vi, trực tiếp kéo Liễu Băng Thanh chạy về phía đường đối diện, ngược lại anh muốn nhìn xem câu lạc bộ này rốt cuộc có cái gì.

 

Hai người vừa đi được một nửa thì bị ông chủ hàng ăn sáng gọi lại: “Ê thằng nhãi, các người vẫn chưa trả tiền đâu!”

 

Hai người ngượng ngùng, vừa rồi chỉ quan tâm đến chuyện của câu lạc bộ, nhất thời suýt chút nữa quên thanh toán, sau khi Liễu Băng Thanh trả tiền, hai người tiến vào câu lạc bộ.

 

“Hoan nghênh cô cậu đến chơi!”

 

Vừa vào cửa, hai người mặc sườn xám đón khách liền khom lưng cúi chào họ.

 

“Thưa anh, anh mang vợ qua mát xa phải không, chỗ chúng tôi có phòng tình nhân sang trọng, hơn nữa có kỹ thuật viên chuyên nghiệp, thấy hai vị là lần đầu đến tiệm của chúng tôi, tôi xin đề xuất đến anh phần tình nhân chín trăm chín mươi chín tệ!”

 

Một cô gái tiếp khách đi tới, mỉm cười nói với hai người.

 

Lưu Minh lắc đầu thở dài một hơi, anh nhìn cô gái tiếp khách, cực bất đắc dĩ nói: “Cô gái nhỏ à, cô thật là không có mắt, có thấy người đàn ông nào sẽ dẫn vợ của mình đến chỗ này không, hơn nữa cô cũng không nhìn kỹ xem, người như cô ta mà cũng xứng với tôi sao?”

 

Lúc nói lời này Lưu Minh vô cùng tự tin, cô gái tiếp khách nghe cũng trợn tròn mắt.

 

Mỹ nữ xinh đẹp như vậy cũng không xứng làm vợ anh sao?

 

Chẳng lẽ anh là người giàu nhất Đường Hải sao?

 

Cô gái tiếp khách vô cùng khinh bỉ nhìn cách ăn mặc rách rưới của Lưu Minh.

 

“Anh nói gì đấy…”

 

Dám nói cô đây không xứng với tên nhà quê như anh, Liễu Băng Thanh không nhịn được muốn nổi giận, sau khi thấy Lưu Minh nháy mắt với mình, cuối cùng cô ta vẫn ngoan ngoãn im lặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK