Mục lục
Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Lưu Minh đã có kết luận, anh lại chăm chú nhìn vào cao ốc câu lạc bộ, nhưng lại không nhìn thấy một chút âm khí.

 

Xảy ra chuyện gì vậy?

 

Lưu Minh vừa ăn tào phớ, vừa hứng thú nhìn câu lạc bộ đối diện, mãi đến khi ăn xong bát tào phớ, anh cũng không nói một câu.

 

“Này, anh nhìn ra được gì không?”

 

Liễu Băng Thanh không nhịn được hỏi.

 

“Nhìn ra rồi, cô gái tiếp khách kia xinh lắm!”

 

Lưu Minh rất để ý nói.

 

“Tên khốn kiếp nhà anh, tôi gọi anh đến là để điều tra án, không phải để anh ngắm mấy cô gái kia”.

 

Liễu Băng Thanh đập bàn.

 

“Điều tra án đương nhiên phải vào trong điều tra, chỉ ở bên ngoài nhìn thì có thể tra ra cái gì đây, lẽ nào mắt tôi biết nhìn xuyên thấu sao, ở bên ngoài thì chỉ có thể nhìn ra bốn hoặc năm hoặc sáu phần thôi”.

 

Lưu Minh bĩu môi, cô nhóc này đúng là ngực to không não, lẽ nào ngày ngày đều sẽ ở đây theo dõi thì có thể điều tra ra cái gì sao, vậy còn cần cảnh sát làm gì, cứ lắp camera là được.

 

“Đi, bây giờ chúng ta vào trong xem chút”.

 

Nói xong, Lưu Minh kéo Liễu Băng Thanh.

 

“Tôi không muốn đi đến chỗ buồn nôn như vậy đâu”.

 

Liễu Băng Thanh mặt đầy chán ghét, thoát khỏi cánh tay Lưu Minh.

 

Lưu Minh bất đắc dĩ đập vào miệng, anh hỏi Liễu Băng Thanh rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì, tại sao phải tới đây điều tra?

 

Liễu Băng Thanh hừ lạnh, kể lại căn nguyên sự tình cho Lưu Minh nghe.

 

Nhắc tới câu lạc bộ Đương Vị này thì cũng xem như là kho bạc của thành phố Đông, người có thể đến đây về cơ bản không giàu thì sang, mấy ngày trước bọn họ không chỉ một lần nhận được điện thoại dùng tên thật tố cáo, nói rằng nơi này có hành vi bán dâm chơi gái phi pháp.

 

Phía trên vô cùng coi trọng chuyện này, cho nên liên tục tiến hành truy quét mại dâm nhiều lần ở đây, nhưng đều ra về tay không, thậm chí ngay cả một chút đầu mối cũng không tìm được, nhưng có đồng nghiệp lại trông thấy rất nhiều quần áo giấy đốt thành tro, nhìn rất đáng sợ.

 

“Cho nên cô mới gọi tôi tới?”

 

Lưu Minh cười nhìn Liễu Băng Thanh, bà cô này vì điều tra án mà nghĩ ra âm mưu như vậy đối phó với mình, cũng không ai như cô ta.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK