Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Không sai, bên ngoài quả thật có tin đồn như vậy.  

 

Ngộ nhỡ Diệp Thần Phi nhìn không quen vùng đất trăng hoa, vậy thì…  

 

“Hoa bà bà, mời theo ta”, lúc này Diệp Tùy Vân xuất hiện trong phòng tiếp khách.  

 

Hoa bà bà nghe thấy gọi mình, cơ thể không tự chủ được liền run rẩy một cái, vẻ mặt nghiêm túc đi theo Diệp Tùy Vân.  

 

“Hắc hắc, nàng nhất định sẽ xui xẻo”, Phùng Hạ cười một tiếng với Cốc Vạn Tâm.  

 

Cốc Vạn Tâm liếc mắt, dứt khoát nhắm mắt lại.  

 

 

 

Hoa bà bà đen đủi hay không thì nàng không biết nếu ngươi chờ một hồi lâu mà vẫn nhảy như vậy, nhất định sẽ bất lợi.  

 

Nội đường.  

 

Diệp Thần Phi đang ngồi, trong tay cầm mấy tập thư.  

 

Hoa bà bà đi vào theo sự hướng dẫn của Tùy Vân.  

 

Diệp Thần Phi ngẩng đầu liếc nhìn bà ta một cái: “Ngồi”.  

 

“Đa tạ Diệp gia chủ!”, Hoa bà bà cung kính nói.  

 

Diệp Thần Phi quay đầu lại, vừa nhìn vừa nói: “Vân Hương Uyển ở thành Vân Tiêu là một tay bà gây dựng đúng không?”  

 

“Phải”.  

 

“Bắt cóc con gái nhà lành, lại còn trải qua đào tạo để làm đồ chơi cho đám nhà giàu kia, cũng là bà đích thân làm?”  

 

Vấn đề thứ hai khiến lòng Hoa bà bà chìm xuống đáy biển.  

 

“Diệp gia chủ, bà già này…”  

 

“Bà chỉ cần trả lời phải hoặc không phải”, Diệp Thần Phi cắt đứt lời bà ta.  

 

“Ta đã từng làm qua chuyện như vậy”, Hoa bà bà cúi thấp đầu xuống.  

 

Diệp Thần Phi yên lặng.  

 

Áp lực vô hình đè trên người Hoa bà bà, khiến bà ta cực kỳ bất an, trên trán đầy nếp nhăn lại chảy xuống mấy giọt mồ hôi lạnh.  

 

Một lúc sau, Diệp Thần Phi đặt thư trong tay xuống.  

 

“Bắt đầu từ hôm nay, đừng để ta phát hiện ra chuyện tương tự, hiểu chưa?”  

 

Hoa bà bà đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc.  

 

Chỉ vậy?  

 

Bà ta cảm thấy khó tin.  

 

“Hử?”, Diệp Thần Phi nhướng mi.  

 

“Oh ta ta ta hiểu, thật ra từ khi Hương Vân Uyển phát triển thì đã không làm chuyện này nữa rồi”.  

 

“Nghe hiểu là được”.  

 

Diệp Thần Phi nói, bày tỏ bà ta có thể đi rồi.  

 

Hoa bà bà đứng dậy, khom lưng cúi người thật sâu, sau đó rời khỏi nội đường.  

 

“Đệ còn tưởng huynh sẽ diệt trừ Hương Vân Uyển chứ”, Tùy Vân cười nói.  



“Diệt trừ làm gì”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK