Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cốc U Lan nhìn cô bé trước mặt, khẽ thở dài.  

 

Bình thường cô bé này vô pháp vô thiên, khi Diệp Thần Phi rời đi thật lại trở nên nhát gan như vậy.  

 

Cô bé chống cơ thể dậy, ngồi thành một hàng với Diệp Hiểu Hiểu.  

 

“Tiểu thư, hay là tỷ kể chuyện cho muội đi”.  

 

Diệp Hiểu Hiểu quay mặt qua, nhìn cô bé: “Tỷ hết chuyện rồi”.  

 

“Vậy tỷ kể cho muội, trong giấc mộng, tỷ giúp đỡ trẻ con chịu đói chịu lạnh đó thực hiện ước mơ như thế nào đi”, Cốc U Lan nói.  

 

Diệp Hiểu Hiểu trầm mặc một lúc, cuối cũng khẽ thở dài: “Trong mộng đều là hư ảo, đến ngày thứ hai vẫn có người đói chết”.  

 

Cốc U Lan ngẩn người: “Vậy tại sao tỷ không cứu bọn họ?”  

 

Diệp Hiểu Hiểu mở mắt, nhìn chằm chằm ngọn cỏ trước mặt.  

 

“Trong Mộng Hư giới, mỗi một ngày tỷ đều có thể nhìn thấy giấc mộng của rất nhiều người”.  

 

“Có giấc mộng đẹp, cũng có ác mộng”.  

 

“Tỷ cũng có thể nhìn thấy, mỗi một ngày có rất nhiều người giãy dụa trong ác mộng và đau khổ mà chết”.  

 

“Tỷ trơ mắt nhìn họ, chết trước mặt ta, lại không làm được gì, thậm chí ngay cả bọn họ ở đâu tỷ cũng không biết”.  

 

“Tỷ không cứu được bọn họ, tỷ thực sự không cứu được ai”.  

 

Nói xong, Diệp Hiểu Hiểu lại vùi đầu vào hai đầu gối, khẽ thút thít.  

 

Cốc U Lan ngẩn người nhìn Diệp Hiểu Hiểu vùi đầu khóc, cô bé thực sự không ngờ cô bé trông có vẻ không bao giờ lo nghĩ lại sớm đã thấy rõ sinh tử trong thế gian.  

 

Cô bé mím môi, nhẹ nhàng giơ cánh tay ôm Diệp Hiểu Hiểu vào lòng.  

 

“Hay là muội kể chuyện cho tỷ nhé”.  

 

Bên ngoài kết giới.  

 

Diệp Thần Phi đã ở lại đây cả một ngày.  

 

Hắn thử đủ mọi cách muốn tiến vào trong thế giới này.  

 

Nhưng bất luận là hắn giảm bớt khí cơ bản thân, hay giả vờ thành tu sĩ độ kiếp kỳ nhỏ bé cũng không thể an toàn thông qua kết giới.   

 

Đương nhiên, là an toàn với thế giới.  

 

Thực lực hiện tại của hắn chỉ cần hơi không để ý thì sẽ mang đến tai họa vĩnh viễn cho thế giới này.  

 

“Cái gì vậy chứ! Hả?”  

 

“Cái thứ tiểu tiện ra thôi cũng có thể tan vỡ cũng xứng gọi là thế giới hả?”  

 

Thế giới nhỏ yếu khiến hắn nóng ruột.  

 

Nếu thực không quay về được, mọi người gia tộc nhà họ Diệp phải làm thế nào?  

 

Diệp Hoàng sẽ đau lòng đến thế nào?  

 

Hơn nữa, Diệp Hiểu Hiểu còn bị hắn ném lại ở đỉnh núi cao Thanh Cổ nữa.  

 

“Không được, phải bình tĩnh”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK