Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chỉ tiếc rằng bên trong thế giới này, hắn chỉ có thể yếu như thiên đạo.  

 

“Mau chóng đi xem mấy đứa Diệp Hiểu Hiểu có làm bừa hay không thì hơn”.  

 

Đỉnh núi cao Thanh Cổ.  

 

Xe lừa vẫn ở chỗ cũ.  

 

Bỗng nhiên, một bóng hình xuất hiện trước xe lừa.  

 

Con lừa già gày trơ xương lập tức hí lên.  

 

Diệp Hiểu Hiểu thò đầu ra từ trong xe.  

 

Khi nhìn thấy Diệp Thần Phi, cô bé hơi mất hồn.  

 

“Ô, rất tốt, lần này cháu lại nghe lời như vậy, không chạy ra ngoài vòng tròn”.  

 

Diệp Thần Phi còn chưa nói xong, một bóng hình nhỏ nhào vào trong lòng hắn, ôm chặt hắn.  

 

“Cháu tưởng người không quay về nữa rồi”, Diệp Hiểu Hiểu mếu máo nói.  

 

“Suýt nữa là thế, nhưng vẫn không làm khó được ta”, Diệp Thần Phi cười nói.  

 

Diệp Hiểu Hiểu không nói gì, chỉ ôm cánh tay của Diệp Thần Phi, càng lúc càng chặt.  

 

Cảm nhận được cảm xúc của cô bé, Diệp Thần Phi khẽ thở dài, cười nói: “Ta nhớ, lần trước ngươi ở trong Mông Hư Giới một tháng, cũng không như vậy”.   

 

“Đó là vì người quay lại đúng thời gian”, Diệp Hiểu Hiểu lẩm bẩm nói.  

 

“Cái gì?”  

 

Diệp Hiểu Hiểu bỗng buông tay ra, trừng mắt nhìn Diệp Thần Phi: “Cháu nói, sau này người rời đi, có thể cho thời gian cụ thể không, nói sẽ nhanh quay về, bọn cháu đã đợi hơn nửa tháng rồi đấy!”  

 

Thấy Diệp Hiểu Hiểu bỗng nổi giận bừng bừng, Diệp Thần Phi sững người, nha đầu này bám dính lấy mình từ lúc nào vậy?  

 

Hắn vuốt mái tóc màu tím đỏ của Diệp Hiểu Hiểu, cười nói: “Được, ta hứa với cháu, sau này nếu rời đi, nhất định sẽ cho cháu thời gian chính xác”.  

 

“Thế nào?”  

 

Diệp Hiểu Hiểu chu miệng: “Vậy còn tạm”.  

 

Sau đó, cô bé quay đầu nhìn thấy Cốc U Lan từ trong xe đi xuống, nói: “Người không biết nơi núi cao hoang dã này đã dọa U Lan sợ thành thế nào đâu”.   

 

Cốc U Lan:  

 

Được, tỷ lớn hơn, tỷ nói gì thì là thế ấy.  

 

“Được rồi”.  

 

Diệp Thần Phi cười: “Lần này tính hết lên ta”.  

 

“Chẳng phải cháu thích chơi à, ta hứa với cháu, hành trình sau đây, không hạn chế cháu, muốn chơi gì thì chơi”.  

 

Diệp Hiểu Hiểu lập tức nhảy nhót vui mừng.  

 

Nhìn cô bé đáng yêu này, Diệp Thần Phi không hỏi cảm thán.  



Tốn biết bao nhiêu công sức quay về, rất đáng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK